Select
Tag Cloud

Anything in here will be replaced on browsers that support the canvas element

  • Facebook
  • Yahoo
  • Google
  • Live
  • Twitter
  • Live
By: On June 3, 2012
TRN ĐƯỜNG VỀMột ngʠy biếc thị thnh ta rời bỏQuay về xem non nước giống dࠢn Hời:.................................. .................................. Đ"y, những Thp gầy mn vᲬ mong đợiNhững đền xưa đổ n!t dưới Thời GianNhững s4ng vắng l mnh trong bꬳng tốiNhững tượng Ch m lở li rỉ rn than.㪠Đy, những cảnh ngn s⠢u cy lả ngọn,Mu⠴n Ma Hời sờ soạng dắt nhau điNhững rừng thẳm b3ng chiều lan hỗn độnLừng hương đưa, rộn r# tiếng từ qui !Đ"y, chiến địa nơi đi bn giao trận䪠Mun c hồn tử sĩ h䴩t gầm vangM!u Chm cuộn thng ngࡠy niềm on hận,Xương Chᠠm lun ro rạt nỗi căm hờn.䠠Đy, những cảnh thi b⡬nh trong Chim QuốcNhững c꠴ thn vng nhuộm nắng chiều tươi䠠Những Chim nữ nhẹ nhng quay lại ấpꠠo hồng nu phủ phất xᢵa lời vuiĐ"y, điện cc huy hong trong ᠡnh nắng,Những đền đ i tuyệt mỹ dưới trời xanhĐ"y, chiến thuyền nằm mơ trn sng lặng,괠Bầy voi thing trầm mặc dạo bn thꪠnh.Đ"y, trong nh ngọc lưu ly mờ ảoVua quan Chiᠪm say đắm thịt da ng,Những Chiࠪm nữ mơ mng trong tiếng so,ࡠCng nhịp nhng uyển chuyển uốn m頬nh hoa.Những cảnh ấy Tr*n Đường Về ta đ gặpTh㠡ng ngy qua m ảnh mࡣi khng thi䴠V từ đấy lng ta lu಴n trn ngậpNỗi buồn thương, nhớ tiếc giống dࠢn Hời.Những Sợi Tơ L2ngT4i khng muốn đất trời xoay chuyển nữaVới thng ng䡠y biền biệt đuổi nhau triXun đừng về ! H䢨 đừng gieo nh lửa !Thu thi sang ! Đᴴng thi lại no l䣲ng ti !Quả đất chuyển đy l䢲ng ti rung độngNỗi sầu tư nhuần thấm ci Hư V䵴 !Thng ngy qua, gạch Chᠠm đua nhau rụngThp Chm đua nhau đổ dưới trăng mờ !Lửa hᠨ đến ! Nỗi căm hờn vang dậy !Gi thu sang thấu lạnh cả hồn thơ !Chiều đng t㴠n, như mai xun lộng lẫyChỉ ni th⳪m sầu khổ với ưu tư !Tạo ha hỡi ! Hy trả t㣴i về Chim Quốc !Hy đem tꣴi xa lnh ci trần gian !Muᵴn cảnh đời chỉ lm ti chướng mắt !Muഴn vui tươi nhắc mi vẻ điu t㪠n !Hy cho ti một tinh cầu gi㴡 lạnh,Một v sao trơ trọi cuối trời xa !Để nơi ấy thng ng졠y ti lẩn trnhNhững ưu phiền, đau khổ với buồn lo .Đ䡪m TnTa c࠹ng Nng nhn nhau kh଴ng tiếng niSợ lời than lay đổ cả đm s㪢u,Đi hơi thở tm nhau trong b䬳ng tối\.Đi linh hồn chm đắm bể U Sầu\."Chi䬪m nương ơi, cười ln đi em hỡi !Cho lng anh qu겪n một pht buồn lo !Nhn chi em chꬢn trời xa vi vọiNhớ chi em sầu hận nước Chm ta ?N⠠y, em trng một v sao đang rụngH䬣y nghing mnh mꬠ trnh đi, nghe em !Chắc c lẽ linh hồn ta lay độngKhi vội v᳠ng trở lại nước non Chim".Lời chưa dứt, bng đ곪m đ vụt biến !Tnh chưa nồng, đଣ sắp phải phi pha !Tnh trần gian vừng 䬴 kia đ đếnGỡ hồn Nng ra khỏi mảnh hồn ta !Mồ Kh㠴ngV xương kh, v sọ người, v䠠 thịt nt,V hơi ᠢm rờn rợn của yu tinhLoi người đꠣ mang đi qua mộ khcĐể lng ta trống trải khᲭ thing linhThi vắng bặt từ nay bao gi괢u phtM tiếng cười gh꠪ rợn dậy vang mồ !M hơi khc rung dೠi dy gi lướt,ⳠM lời than no động cࡵi Hư V !Hồn ma ơi ! Hồn ma ơi ! c nhớNơi mi hằng ch䳴n gửi hận Trần Gian ?Nơi đ kh của mi bao m㴡u đỏ,Bao tủy nồng, no trắng với xương tn ?Mi c࠳ biết rồi đy trong những buổiM sao sa rung chuyển đ⠡y mồ khng,M nắng chếch huyệt s䠢u um cỏ dạiTa buồn thương, nhớ tiếc, với trng mong ?Hồn ma ơi ! Trong những đm u tốiMi tung m䪢y về chn trời vi vọiHⲣy mau nghing cnh lại ở bꡪn mồPhủ lng ta say đắm cht hương mơ !lời của mồ kh⺴ngỞ đu rồi người nhớ mong yu tưởngM⪠ phch hồn vẫn m ấp trong tay ?Quᴡ xa xi pht gi亢y chan chứa mộng !Vỡ tan rồi ! cốc rượu ứa hơi say !Nng hỡi nng ! trࠪn tay ta l mộ trốngTrong lng ta lಠ huyệt bỏ, với trong hồnM mồ khng lạnh lഹng sương gi đọng,Ton khổ đau, sầu nᠣo với lo buồn !Hy cho ta lc vui tr㺪n tay khcMột cht Thương an ủi tấm lẲng đauNhư hồn ma, trong khi về mộ khc,Cn đᲴi hồi dừng cnh viếng mồ su\.Ngủ Trong SaoᢠTa để xim ln mꪢy, rồi nhẹ bướcXuống dng Ngn l⢲a chi nh h㡠o quangSao tn loạn đua bơi trn mặt nước,Tiếng lao xao dội thấu đến cung HằngRồi trần truồng, ta nằm tr᪪n điện ngọc,Hai tay cuồng vơ nu o mu�n tinĐầu gối ln hꪠng Thất tinh vừa mọcHồn giạt tri về đến nước non ChimTa gặp N䪠ng trn một v sao nhỏTa hꬴn Nng trong bng n೺i my caoTa m Nⴠng trong những nguồn trăng đổTa gh Nng trong những suối trăng saoN젠ng khng ni, kh䳴ng cười, khng than thởTheo ta về sao Đẩu ở chn trờiTr䢪n m ta lệ Nng đᠢu bỗng nhỏm mԡ ta, Nng sẽ bảo đi lời\.Nhưng mഠ trăng ! nhưng m sao ! nhưng m gi࠳ !Ồn o ln, tડn loạn chạy quanh taPht hỗn độn qua rồi\. Trời ! Đau khổ !Bng Chi곪m nương dần khuất dưới sương sa\.Đm hm nay ngồi đ괢y trn bờ bểTa lặng đếm thử bao nhiu thế kỷĐꪣ tri trong một pht vội v亠ng quaTa lắng nghe những thế giới bao laTụ họp lại trong lng mun hột cⴡt,Dng tư tưởng lần tri trong Lầm LạcHồn say sưa vⴠo khắp ci Trời Mơ,Ai ku ta trong c媹ng thẳm Hư V ?Ai ro gọi trong mu䩴n sao, chới với ?-- Nng, nng, nࠠng, thi chnh n䭠ng đương mong đợi\.Chiếc Sọ NgườiN y chiếc sọ người kia, mi hỡi !Dưới ln xương mỏng mảnh của đầu mi;Mi nhớ g, tưởng gବ trong đm tối ?Mi trng mong ao ước những điều chi ?Mi nhớ đến cảnh ph괡p trường gh rợnSọ mun người lần lượt đuổi nhau rơi ?Hay mi nhớ những đ괪m mờ rng rợnHồn mi bay trong đốm lửa ma trơi ?C頳 tm chăng, những chiều khng tiếng gi촳,Của người mi thi thể rữa tan rồi ?C tưởng lại mảnh hồn mi đau khổĐang lạc lo㠠i trong Ci Chết xa xi ?Hỡi chiếc sọ, ta v崴 cng rồ dạiMuốn giết ta trong sức mạnh tay ta !Để những giọt mu đ顠o cn đọng lạiTheo hồn ta, tun chảy những lời thơ .Ta muốn cắn mi ra từng mảnh nhỏ !Muốn đi⴪n cuồng nuốt cả khối xương kh !Để nếm lại cả một thời xưa cũCả một dng năm th䲡ng đ tri xa !㴠Ъm Xun Sầutrời xu⠢n nắng cỏ cy rn x⪠o xạcbng đm h㪴m hoảng hốt mi khng th㴴igi xun lạnh, ng㢠n sau thời ca httrăng xun sầu, sao hᢩo cũng thi cườitrn đồi lạnh, th䪡p chm sao ủ rũhay hận xưa mun thuở vẫn chưa nguഴi ?hay lnh đạm, Hời khng về th㴡p cũhay xun sang, Chim nữ chẳng vui cườib⪪n thp vắng, cn người thi sĩ hỡisao khᲴng ln tiếng ht đi người ơi ?mꡠ buồn b u sầu trong đ㢪m tốingười vẫn nằm h miệng đớp sao rơi ?iệu Nhạc Điᐪn CuồngHầu ran n3ng , lửa h`ng bừng chy mắtM䡡u n`ng tươi lay vỡ cả thnh tim䠐u đi.u nhạc đi⪪n cu`ng ta khao khtCh䡤?ng vang ln trn ngꠢ.p su'i trng 䤪m ?Ъm mau đy , chiếc sọ dừa ứ huyếtChi'c xương kh⪴ rợn tr'ng kh tinh anh !V䭠 rt mau trong h`n ta t㴪 li.tNhững nguồn mơ rồ dại , hỡi yu tinh !Ta sẽ nhịp khớp xương lꪪn đỉnh sọTa sẽ ca những giọng của H`n i䐪nể mСu cạn , hồn tn , tim tan vỡể trдi đi ngy thng nࡤ.ng ưu phiền!ể hưởng lТ'y m.t giờ khng tục lụy䴐ể u'ng vo m䠴't pht ch't say sưa !Nhạc trần gian khꪴn vui h`n quạnh quẽRượu trần gian gy nhớ v䢪't thương xưa .Hồn triC䠴 em ơi! đằng xa cy toả bng,Sao c⳴ khng ngồi đợi giấc mơ nồng?Đến chi đy, cho th䢢n c rung độngLớp hồn ti 䴪m rải khắp trời trong?Đừng ht nữa! Tiếng c trong trẻo quᴡKhiến hồn ti t liệt kh䪳 bay cao,Ny, im đi, nhn xem, trong kẽ lଡ,Một mặt trời giả dng một v sao.Ngoᬠi xa xa, khng, ngoi xa xa nữa,Thấy kh䠴ng c, nh nắng k䡩o hồn ti?Đến những chốn m đềm như hơi thở,Nồng tươi như suối m䪡u lc ban mai.C bảo: Hồn c괳 hay khng trở lạiMột khi tri v䴠o giữa giấc mơ cuồng?- C, c ơi, hồn t㴴i rồi trở lạiVới lng đin, ⪽ chết, với tnh thương.Nắng maiB젳ng đm tan trn đồng xanh vꪴ tậnNắng trời bay phấp phới bọc mun cyChốn cao xa , tr䢪n trn giời khng giới hạnLᴠn tc my đ㢹a rỡn bảo nhau bay .Cả vũ trụ biến dần ra nh sng ,Nước sᡴng Linh ha lẫn nắng trời mưa ,Nắng trời tươi , tưng bừng bay tn mạnGợi l⡲ng ta bao dấu vết xa xi .Ta vẫn thấy hồn ta buồn ủ rũV c䠵i lng dy đặt b⠳ng đm mờV , bạn ơi , trong bao tia nắng rỡTia nꬠo đu rơi tự nước Chm ta ?B⠳ng tốiCả cảnh vật trần gian cng mờ xo顠Trong mu đen huyền b. Ta bảo l୲ng“Ng y mai đy mun loⴠi đều tan rVũ trụ kia rồi biến ra Hư Kh㠴ng !”Nhưng ai bảo đ*m trần l ci Chết ?ൠNy, mun cഢy chắp nối điệu than diNࠠy nghe chăng trong trời su mờ mịtTiếng mu⠴n trng rn rỉ giọng bi ai ?骠Trong lng xa tiếng trẻ thơ ku khળcĐ n ch gi nguyền rủa b㠳ng đm lan,Vꠠ m lng n堣o nng reo lốc cốc,Tựa đầu l頢u reo dưới khớp xương tn.C࠹ng như thế nơi xa xăm trong ci Chết,Bao c場 hồn vẫn sống thng ngy qua,ᠠNước non Chm chẳng bao giờ tiu diệt,ઠThng ngy qua vẫn sống dưới đᠪm mờTa hy nghe trong mồ su lạnh lẽo,㢠Tiếng thịt người nảy nở tiếng xương rn,Ta hꠣy nghe mơ mng trong cỏ ho,੠Tiếng c hồn lặng thở kh trời đ䭪m !Ta h#y nghe trong lng bao đỉnh Thp⡠Tiếng thở than lời on trch cơ trời,ᡠTa hy nghe trong gạnh Chm rơi l㠡c đc,Tiếng mᠡu Chm ri rỉ chảy khng thഴi.Lng hỡi lng ! Biết đⲢu l m giới ?Biết nơi đu ci sống của mu⵴n người ?Trong U Minh hồn ta đương lạc lối Trng thng ng䡠y, yn đẻ lệ sầu rơi !Chiến tượngChim cꠢm tiếng, nắng chiều khng dm động,䡠L vng kia sợ hᠣi cũng thi rơiL䠠n suối trắng nghẹn lời trong ngn rộngBࠪn hng cy kinh khủng bặt hơi cười.Trࢪn thảm l mu chim muᡴng loang lổ,Tiếng ai đi rung động cả ng n su ?Hay im lặng chuyển m⠬nh trn mu đỏ ?ꠠHay rừng xanh lăn nhẹ khối u sầu ?Giữa ng n rậm, mun cy chen l䢡 thẳmVoi Ch m đi lẳng lặng, dng uy linhCũng rung chuyển, dưới chᠢn ngi, rừng ni thẳm.ຠDưới chn ngi r⠪n rỉ l vng, xanhNgᠠi lặng đi mắt mờ sau mn lệNỗi lo sầu mong nhớ quấn theo chࠢn,Tr*n lưng gi, chiếc bnh khࡴng vắng vẻ ,Ph4 tn xanh tua đỏ nh chࡢu trong.B*n sng vắng voi Chm th䠴i cất bước̠Để tri theo sng đến trời xa䳠Đến trời xa, nơi gi vng tha thướt㠠Bn lu đꢠi lặng ngủ dưới sương mờ.Đến trời xa, nơi chiều kia, chiến tượng̠Nặng nề đi theo tiếng trống thu khng.L䠺c trong tối, cờ đo dần lặng rụngL࠺c sng chiều, phơn phớt ng sương hồng !Nơi một s䡡ng Đỗ Bn vang tiếng htࡠMun binh Chm thắng trận giở qu䠢n vềĐ n chiến tượng , trong hương trầm man mcCᠹng oai hng, lặng lẽ, nặng nề điNơi, một sng Đồ B顠n vang tiếng htmuᠴn binh Chm thắng trận giở qun vềࢠĐn chiến tượng, trong hương trầm man mcࡠCng oai hng, lặng lẽ, nặng nề điNơi, một tối, m鹡u go vang chiến địaNơi, loa vang, ngựa h࠭ với đầu rơiBầy voi Ch m hung hăng như sng bểHung hăng theo 㠡nh lửa của dn Hời.Nơi, i những nơi, từ xưa kia, rực rỡⴠNhững lu đi, th⠠nh quch, với cung đền!Nơi ngựa hᠭ xương rền vang trong giNơi vang lừng tiếng h㠡t vạn dn chim!Nh⪬ững cnh ấy thong về bࡪn chiến tượngKhiến voi Ch m hồi hộp lặng nhn ngy좠Tiếng sng ro vang lừng trong nắng rụng䩠M tưởng như Dĩ vng đến gần đ࣢y.Ngi vội bước trong giଲng su đn lấyⳠNhững ngy xưa theo nước cuộn tri vềഠNhưng nước chảy, mơ tan, Ngi bổng thấyCả kh࠴ng gian nhuần đượm vẻ sầu bi !Chiến t̬ượng bỗng gầm vang trong gi rt㩠Để dư m rung chuyển cả ngn xanh.⠠Trong khng trung tưởng vừa vang tiếng st䩠V mun tinh cầu toang vỡ dưới trời thanh.Cവi tai bt ngt mᡪnh mng như m giới,䂠Đy ci ta rộng rⵣi đến v bin !䪠Nơi an tng khổ đau trong huyệt tốiNơi sinh sᠴi, nẩy nở những mầm đinNhưng cũng l nơi ai ꠴i b nhỏ,Nơi kh頳 d, kh biết, khⳳ suy tường,Nơi, c9ng nhau, trước khi về đy mộ,Xᠡc hồ ta đ chia rẽ đi đường.Ta đứng trước c㴵i Ta khn hiểu thấuNhư kh䠴ng sao hiểu được nghĩa thời Gian !Mắt bừng n3ng tự nhin tro vụt mꠡuHầu c"m kh toang vỡ dưới lời than !i biết l䔠m sao cho ta thot khỏiNgoᠠi ci Ta ngập chm trong b嬳ng tối ?Cho linh hồn vụt đến xứ Trăng M"yCho ta l khng phải của ta đy䢠M sp nhập vࡠo tuổi tn cy cỏ !ꢔi ! Mơ Mộng dm ta trong suối KhổĐ젡m maDưới hng tre cao gieo ln b࠳ng mảnhnh đuốc mờ nhợt nhạt lạnh lng soiChiếc h頲m con m đi trong sương lạnhNgười mẹ giꠠ nức nở ln đi hồi.Ta lặng lẽ nh괬n mun sao tự hỏi:Mảnh hồn ta ti䠪u diệt tự bao giờ?M trong chiếc hm con kia u tối,C⠳ phải chăng thi thể của người ta ?Văng vẳng nghe trong kh4ng giới bao laMột v, sao m gieo lời đp lại !Đầu mꡪnh mangBiết l m sao tm ra thanh kiếm sắcĐể cắt phăng l젠n cổ của ta đi ?Đ# trn trề, chứa chan bao tội cࡠĐỉnh sọ ny lưu lại để lm chi ?Chực ngăn gi࠹m đừng cho nguồn mu vọtKhᠭ tanh hi gh tởm cả mu䪴n người !Đừng n*u cao đầu ln cho những giọtNꠣo bn nhơ lầy lụa cả hoa tươi.Lắp cho ta lấy những thnh sọ trắng頠Một khối đầu bt ngt tựa khᡴng gianCho ta chứa lấy một trời im lặng Cho ta mang lấy mun vạn linh hồnCho ta đựng cả một bầu sao rụngCả một nguồn trăng s䠡ng cả mun hươngCho sọ ta no n䠪 bao mộngCho hả h�, ngy ngất rượu Đau Thương !Đầu rơiTội ⠡c cn chuyển rung bao thớ thịtTiếng gươm đưa thấu đến n⠣o cn ta,C⠳ phải chăng cn tro bao suối huyết.⠠C phải chăng cn dội tiếng đầu sa ?Lo㲠i người đến lm chi bn bણi chm,Lấy m頡u đo t thắm nഩt mi tươi ?Hay t䠬m điệu nhạc vang trong lưỡi kiếmVụt ngang tr*n đỉnh sọ hi hng rơi ?Trường chinh chiến đang c㹲n, vng tranh đấuVẫn th⠡ng ngy dy xࠩ xc mun người,ᴠBy ra chỉ tấn tr đầy xương mಡu,Trong ph!p trường u uất kh tanh hi ?H�y trả lại đầu lu cho thi thể,V⠠ hy chn trong c㴹ng đy mồ su.ᢠĐừng c để những đm mờ vắng vẻ㪠Phải dội vng tiếng khc quỷ kh೴ng đầu !Đợi người Chim nữTồi h꠴m nay chị Hằng nghim nghị quꡠDy cy v㢠ng đợi mộng, đứng im hơiKh4ng một mối trăng ng rung mun lഡKh4ng một lần my bạc vẫn chn trời.Th⢠nh Đồ Bn cũng thi khഴng nức nởTrong sương mờ huyền ảo, lắng tai nghe Từ một lng xa xi bao tiếng mỏഠTn dần trong im Lặng của đồng quBપn cửa Thp ngng tr᳴ng người Chim NữTa vẩn vơ nh꠬n khng kh b䭢ng khung:V⠠i ngi sao lẻ loi hồi hộp thởMột đ䠴i cnh tơ liễu nhng trong trăng!Nຠng khng lại, v n䠠ng khng lại nữaCả th䠢n ta dần tan trong hơi thởMột đ*m nay, lng hỡi, biết bao sầu !K⠬a trời cao, trn mi ch࣭n từng caoHồn ta bay trong l n khi tỏa,Chẳng biết rồi lưu lạc đ㠠n nơi nao ?Đừng lng qun㪠i rồ dại muԴn người trn quả đấtTr꠭ v tư theo đuổi mộng ngng cuồng,䴠Ở trần gian,muốn thot khi U Buồn,᳠Trong ci sống, ưng ra vng khổ sở,岠Đua nhau cười, khng đua nhau nức nởTh䠡ng ngy qua, theo đuổi nh Vui Tươiࡠi biết bao rồ dại của muԴn người !Họ muốn lấy M n Qun che lấp cảCả Đau Thương, cả Dĩ Văng xa x꠴i !Hỡi mu4n người, hy xa dng Qu㲪n LngĐể sầu, lo, buồn, giận đắm say l㠲ngCứ ỵ*u thương, cứ nhớ tiếc, mơ mng !Những cảnh cũ kh⠴ng bao giờ cn nữaCho đến l⠺c hồn ta trong hơi thởVẫn y*n vui vẻ ci chết xa xi !崠V U Buồn l những đo젡 hoa tươiV đau khổ l chiến cng rực rỡഠQun sao được ! hỡi loi người ngu dạiꠠQuả tim ta l một khối U BuồnMạch mࠡu ta l những mối Đau ThươngMࠠ quả đất l khối sầu v hạnഠM mỗi người l một lời ta thࠢnCủa H3a Cng reo rắc xuồng trần ai !Cứ kh䠳c đi những cảnh cũ xa xi !Cho hồn ta rộng lan v䠠o Dĩ Vng,Cứ than đi những ng㠠y vui c hạn,Cho th㠢n ta tan với hạt chu rơi !Hồn triⴠC em ơi ! đằng xa c toả b䴳ngSao c4 khng ngồi đợi giấc mơ nồng ?Đền chi đ䠢y, cho thn c rung độngⴠLớp hồn ti m rải khắp trời trong ?Đừng h䪡t nữa ! Tiếng c trong trẻo qu䡠Khiến hồn ti t liệt kh䪳 bay cao,N y. im đi, nhn xem trong kẽ l,졠Một mặt trời giả dạng một v sao.Ngoi xa xa, kh젴ng, ngoi xa xa nữa,Thấy kh࠴ng c, nh nắng k䡩o hồn ti ?Đến những chốn 䠪m đềm như hơi thở,Nồng tươi như suối m!u lc ban mai.C bảo: Hồn c괳 hay khng trở lạiMột khi tr䠴i vo giữa giấc mơ cuồng ?C, cഴ ơi, hồn ti rồi trở lạiVới lng đi䲪n, chết, với tnh thương.M�u xươngTa khng muốn đợi ngy hơi thở tắt䠠Cnh Thời Gian bay chậm qu, người ơi !ᡠNgy cứ xun, tuỷ cứ nࢳng, mu cứ tươi,Biển Trần Gian. thuyền hồn khᠴng gặp bến,M sầu no khổ đau no ngớt đến !㠠Hy tm cho một nấm mộ hoang t㬠n,Đ o đất ln, cậy cả nắp hm săng,겠Hy chn chặt th㴢n ta vo chốn ấyTa sẽ uống mࠡu lan cng tủy chảyTa sẽ nhai thịt n頡t với xương khLấy hơi ma nu䠴i sống tấm hồn mơLuyện "m kh chuyển rung bao mạch mu.Ngươi kh�c lc, thở than, ngươi run sợ ?C㠳 g đu cuồng dại, hỡi ngươi ơi ?좠Ai ? Trần gian khng uống mu đ䡠o tươi ?Kh4ng ht tận tủy xương bao kẻ khc ?ꡠTrong tiếng cười, trong cu ca. trong điụ h⪡t,Trong những đ*m đầy thịt, sng nư mơ.Cᠳ hay chăng, ngươi hỡi, với xương kh,Với m䠡u đỏ, tuỷ nng, mờ sắc rượu ?Mơ trăngMy chắp lụa d㢠i vy ni biếc⺠Sương xy mồ bạc dấu trăng vng⠠Thuyền ai dỡn nước sng Ngn ấy䢠M để sao sa xuống ci trần,ൠAi đổi đầu lu trong nấm mộTiếng khua vang rạn khắp đầu ta ?⠠C ai rn rỉ ngo㪠i thn lạnhNhư tiếng xương người r䠪n rỉ kh ?Mơ rồi ! Mơ rồi ! Ta mơ rồi !Xạc x䠠o chỉ c l v㡠ng rơiQuanh m,nh bng tối mnh mang cả㪠Thấp thong đi hồi lửa đᴳm soiMộng Ta vừa thấy bng Nng tr㠪n cỏ biếcSuối t3c di em chảy giữa ging trăngಠTa vừa nghe giọng sầu bi tha thiếtCủa chi*m nương gờn gợn sng cung Hằng.Mộng t㠠n rồi ! Bng người Chim nữ ấy㪠Biết tm đu, l좲ng hỡi, dưới trăng ng !Trࠪn trời cao ging Ngn kia lặng chảy⠠Thấy cng chăng tha thiết bng xi鳪m qua ?Ta lặng lẽ nh,n ra ngoi cửa ThpࡠCả đm nay v sao buồn man mꬡc !Ng n lau vng hoa trắng ngập bao laVẳng đࠢu đy, rng rợn dưới trăng mờ⹠Tiếng xương người mạnh va sườn quch gỗRᠹng rợn như... tiếng vỡ sọ dừa ta !Những nấm mồ Hy chn s㴢u nụ cười trn mi thắm괠Hy giết đi lời ht đ㡡y hầu ngươiĐừng t,m nữa, của hoa tươi, sắc thắmCủa mu4n chim, trong ngọc bạn lng ơi !V⠬ mỗi pht vui tuổi thm nhắc tới.ꪠNhững đin cuồng chn tận đ괡y hồn mơNhưng sầu muộn trong th nh tim u tốiTrong mắt buồn, h,nh ảnh buổi ngy thơCả Dĩ V⠣ng l chuỗi mồ v tậnഠCả Tương Lai l chuỗi huyệt chưa thnh.ࠠV Hiện Tại, biết cng chăng hỡi bạn,๠Cng đương chn lặng lẽ chuỗi ng鴠y xanh !Trong nắng h( l tươi đ đổi sắcᠠDệt ma thu sắp đến. Tựa đời taChuỗi ng頠y xanh ha theo nhau phai nhạt.Dệt tấm m頠n qung liệm tm hồn ta !ࢠSng linhDưới trời huyết, th䠡p Chm buồn tư lự,Kh࠳i lam chiều nũng nịu lướt ngn xanh,Bࠪn đồi long nh tᡠ dương rực rơ,Quằn quại tr4i ging mu thắm s⡴ng LinhTrong gi3 rt, tiếng huyết ku rạo rực骠Như c hồn rạo rực bi tha ma,䣠Khi ồ ạt như mun năm khng dứt,䴠Ồ ạt tri nguồn mu chiến trường xa.䡠Khi hốt hoảng, mun c hồn rảo bước䴠Khi lm ly, Hời khc giữa đ⳪m su,Khi nhẹ nh⠠ng, chiều thu kia tha thướtGi3 vng m ru lડ dưới my sầu.Thi nh⠢n sầu, nhn theo ging huyết cuốn철Tm hồn tri theo giải mⴡu bơ vơNgười vẳng nghe, trong th nh tim cuồn cuộnM!u dn Chm l⠴i mạnh đống xương kh.Ta䠠Sao ở đu mọc ln trong đ⪡y giếngLạnh như hồn u tối vạn y*u ma?Hồn của ai tr: ẩn ở đầu ta ? của ai tro ln trong đડy c,Để bay đi theo tiếng cười, điệu kh㠳c?Biết l m sao giữ mi được ta đy?㢠Thịt cứ chiều theo th dục chua cay !Mꠡu cứ nhảy theo nhịp cuồng kẻ khc !Mắt theo rᠵi tinh hoa bao mu sắc !Đau đớn thay cho đến cả linh hồnࠠCứ bay tm Chn nản với U Buồn졠Để đỉnh sọ trơ vơ trn thịt !འm phải đu đࢣ đến ngy tiu diệt!ઠAi bảo gm: Ta c c鳳 Ta khng?Thu䠠Chao i ! thu đ tới rồi sao ?䣠Thu trước vừa qua mới độ no !Mới độ nࠠo đy, hoa rạn vỡNắng hồng cho⠠ng ấp dy bng cao.㠠Cũng mới độ no trong gi lộngೠNền lau bừng sng ni lau xanh,ẠBướm vng nh nhẹ bay ngang bਲ਼ngNhững kh3m tre cao rủ trước thnh.Thu đến đy ! Chử. mới nࢳi răng ?Chử đ"y, buồn giận biết bao ngăn ?T,m cho những cnh hoa đang rụngTᠴi kiếm trong hoa cht sắc tn !ꠠTm cho những nt thơ xanh cũ쩠Trong những tờ thơ l v vᵠng !Ai nỡ t,m mi người quả phụSắc m䠠u hầu nhạt cả tnh xun ?좠Trời ơi ! Chn Nản đương vy phủᢠ tưởng hồn tݴi giữa ci Tang !Tiếng trống堠Trống cầm canh đu đy gieo nặng trĩu⢠Trong tha ma dy đặc kh u buồnୠV v tബnh, lay động những linh hồn.Bỗng, vội v ng trong bao mồ lạnh lẽoLi*n min giăng dưới nh mờ trăng yểuꡠNhững bng người vn vụt đuổi bay ra !㹠Sao thi rụng. L v䡠ng trăng biếng giảiGi2ng Linh Giang nước mờ khng dm chảy䡠Cc c hồn lặng ngắm cᴵi Hư VRồi đua nhau trở lại trong trăm mồ䠠Để kinh khủng Trần Gian niềm sợ hi.Tiết trinh㠠Nền giấy trắng như xương trong bi chm㩠Bỗng run ln kinh hi, dưới tay đi꣪n.Tiếng b:t đưa rợn mnh như tiếng kiếm.Nạo những th젠nh sọ trắng của ma thing.Vꠠ hồn, mu, c. tim. trung suối mực.᳠Đua nhau tro ln giấy kh઺c buồn thương,Như kh4ng gian la vo ta chẳng dứt,頠Những hương mơ say đắm mộng ngng cuồng.C䠳 ai khng nắm gim tay ta lại !习Hay bẻ gim cn b顺t của ta điLời thơ ta đầy những điệu sầu bi, Đầy hơi thịt, ma, cng sắc chết.�Nỡ no hung tn ghi dấu vết.ࠠTrn Hư V mu괴n nghĩa với mun tn.䪠Của ln giấy ấp đầy hơi Trinh Tiết?Như trinh nữ ngࠠn năm khng dấu vết.Trăng đi䠪nKhoan đ# em ! Np mnh v鬠o bng l,㡠Riết lấy anh cho chặt kẻo hồn bay. ka nhn, em ơi, trăng lả tả,쬠Rơi trn đầu chưa bạc những hng cꠢy !Kẻo gi9m anh đi, em, hai vạt o.Kᠬa bng đm kinh khủng chạy v㪠o ta.Nhạc đầu vang ? Kh4ng, khng, hai tiếng so,䡠Đang đuổi nhau như đuổi những hồn ma.Th4i hết rồi, by giời đầy nh s⡡ng,Đ# trn lan, hể hả, chảy mnh mang !ઠ cũng c2n vi vũng đm u ડmĐang đi*n cuồng dy dụa giữa vng trăng.㹠M mảnh trăng cũng đin rồi em ạઠBỗng dưng sao rơi xuống đy hố su ?ᢠChớ ni cười, hy lắng nghe xem đ㣣C3 rơi chăng trong đy của hồn đau !XuᠢnT4i c chờ đu, c㢳 đợi đuĐem chi xu⠢n lại gợi thm sầu ?- Với t꠴i, tất cả như v nghĩaTất cả kh䠴ng ngoi nghĩa khổ đau !Ai đࠢu trở lại ma thu trướcNhặt lấy cho t頴i những l vng ?ᠠVới của hoa tươi, mun cnh r䡣,Về đ"y đem chắn nẻo xun sang !Ai biết hồn t⠴i say mộng ảo thu gp lại cản tnh xu㬢n ?C3 một người ngho khng biết tết贠Mang l chiếc o độ thu t졠n !C3 đứa trẻ thơ khng biết khc䳠V tnh bỗng nổi tiếng cười ran !䬠Chao i ! mong nhớ ! i mong nhớ !䔠Một cnh chim thu lạc cuối ngn.ᠠXun VềPh⠡o đ nổ đưa xun về vang động㢠Vườn đầy hoa ru rt tiếng chim trong�Cỏ non biếc, gii mnh chờ nắng rụng㬠Bn lau gi, theo gi꠳ uốn lưng congĐ4i bướm lượn. cnh vương ln sương mỏngᠠChập chờn bay đem phấn điểm mun hoa.Cất tiếng h䠡t ngy thơ trn cỏ rộng,⪠Đn chim khuyn đua nhặt ડnh dương sa.H ng dừa cao say sưa m bng ngủ䳠Vi quả xanh khảm bạc hớ hnh ph઴,Xoan vươn c nh khều mặt trời rực rỡ,B*n bng rm lơi lả nhẹ nh㢠ng đu.Đ"y t o chuối non bay phấp phớiࡠPhơi mu xanh lấp long dưới sương maiࡠĐy, pho đỏ lập l⡲e trong nắng chiĐ㠢y hoa đo mỉm miệng đn xuೢn tươi.Như,ng lng ơi sao khng l⴪n tiếng htNhớ lᠠm chi cảnh cũ những nghn xưa쬠Lng hỡi lng ! KⲬa trời xun bt ng⡡tMu4n sắc mu rạng rỡ dưới hương đưaHࠣy bảo ta: cnh hoa đo mơn mởnࠠKhng phải l khối m⠡u của dn Chm⠠Cnh cy thắm nghiࢪng mnh trong nắng sớmKh젴ng phải l hi cốt vạn quࠢn Chim !Quả dừa xanh kh꠴ng phải đầu chiền sĩ,X!c pho rơi khng phải thịt muᴴn người.̠Hy bảo ta: trời xun lu㢴n vui vẻV bảo ta: mun vật đợi ta cười.Ta nhữ䠬ng muốn vui cười, ta những muốnDẹp sầu tư, ca h!t đn xun tươi㢠Nhưng, than ̴i, xun về trong nắng sớmM⠠ lng ta, đng lạnh giⴡ băng thi !Xương kh䠴Chiều h4m nay, bỗng nhin ta lạc bướcVꠠo nơi đy, thế giới vạn c hồn.ⴠHơi người chết toả đầy trong gi lướt,Tiếng m㠡u ku rung chuyển cỏ xanh non.Tr꠪n một nấm mộ tn ta nhặt đượcKhớp xương ma trắng tựa nࠣo cn người,Tủy đ⠣ cạn, nhưng vẫn đầm hơi ướt,M!u tuy kh, cn đượm kh䲭 tanh hi.Phải hay chăng đ䠪m qua khi thuyền mộngCủa N ng Trăng vo đến bn mઢy xaMột c4 hồn về đy, theo gi lộng ,ⳠTrn mộ tn, t꠬m lại dấu ngy qua?Rồi giữa cảnh sương mờ, sao nhỏ lệࠠTiếng m vang no động những thương vong,塠Trống cầm canh xa vang nơi ci thế,Hồn y堪u tinh chợt thấy động tơ lng?Rồi lấy ra một khớp xương rợn trắngN⠺t bao ging huyết đậm kh tanh h⭴iT,m những "miếng trần gian" trong tủy cạn.Rồi say sưa, vang cất tiếng reo c,ườiTiếng g bỗng từ đu vang dội lạiHồn y⠪u tinh sực tỉnh giấc mơ nồngV vội v trở về mồ u tốiQu㠪n ln xương trong cỏ đắm sương trong.Hỡi yࠪu tinh (m dấu trăng cn tỏ rವTr*n nền xương, m chn dẫm chửa phai mờࢠtrn nấm mộ) mau vang lời nức nở !Ta chờ ngươi trong những buổi đem mơ !ꠠTa muốn thấy mi ku go, mi than thở.ꠠTa muốn ngạc mi khc lc, mi van lơn !㳠Ta muốn trng, từ mắt mi, mu đỏ,䠠Từ đầu mi, no trắng, rủ nhau tun !㴠Hy về đy ! Về b㢪n ta mi hỡi !Đem cho ta những ph:t rợn kinh hồn,Những ph:t mộng đin cuồng, mơ dữ dội !Ta sẽ vui giao ta khớp xương tꠠn.Xương vỡ m!u troHỡi những hồ yࠪu tinh trong bng tối,Những thương vong uổng tử đ㠡y mồ suH⠣y hiện ln trong lời ta truyền gọiĐem cho ta, bay hỡi chiếc đầu lꠢu.Ta sẽ !p sọ dừa vo ngực nng,ೠTruyền những nguồn sinh kh của thn ta,�V sẽ đắm khối xương trong bể sngೠCủa nhn quang, bừng sng, lửa ch㡢u sa.Ta sẽ cắn lưỡi ta cho giỏ huyết Phun ln nền xương trắng rợn hơi ma.Để thức tỉnh bao giꠡc quan t liệt,Sẽ truyền cho sức điện của hồn taꠠSọ dừa ơi ! Hy nghe ta truyền phn,㡠Hỷa ngả nghing, lăn lộn, hy k꣪u goHࠣy rt ln những điệu xương vỡ rạn,�Hy bung ra những tiếng m㴡u si tro !䠠Hy quay cuồng, ma may, trong gi㺳 lốcH#y cười những điệu cười như tiếng khc,H㠣y ht vang, rung động đến my cao颠Cho hồ ta đỡ được pht u sầuCũng quay cuồng, m꠺a may v nghing ngảઠCng cười tht, khꩳc go vang ni cảຠDưới bng hồn, họng mu của hơi Điꡪn.T3m lại, với điu tn, Chế lan vi꠪n đ xuất hiện như một người kinh dị.Kinh dị khng phải chỉ v㴬 lc đ 곔ng viết điu tn từ tuổi 15 mꠠ chủ yếu v giọng thơ buồn sầu nảo mang mu sắc huyền b젭 kỳ lạ.Chế Lan Vin đi ngược thời gian, bằng tưởng tượng,bằng những đổ nt của thời gian đꡣ phục dựng một thế giới chỉ cn l dĩ v⠣ng trong k ức với những dự cảm hi h�ng khc thường của lịch sử champa.Nơi m từ đᠳ người champa mất nước tm thấy lại được những dấu vết huy hong rực rỡ của một d젢n tộc mạnh mẽ vo loại bậc nhất của Đng Nam ഁ, nhưng ngy nay chỉ cn trong cổ sử vಠ huyền thoại: dn tộc Champa.Đ⠢y, điện cc huy hong trong ᠡnh nắngNhững đền đ i tuyệt mỹ dưới trời xanhĐ"y, chiến thuyền nằm mơ trn sng lặng괠Bầy voi thing trầm mặc dạo bn thꪠnh (Trn đường về)Nhưng đấy chỉ lꠠ nh ho quang của một giấc mơ hư ảo thuộc về dĩ vᠣng.N thong hiện v㡠 khng băng b được vết thương l䳲ng cho những người con champa. M dường như cn khơi sಢu thm cho nỗi đau hiện tại:Vẻ rực rỡ đꠣ tn bao năm trướcBao năm sau c࠲n dội tiếng ku thươngChế Lan Vin sống trong một khꪴng gian trn ngập sắc buồn gợi cảm. Sự diệt vong của một dn tộc champa đࢣ dễ dng đập mạnh vo tࠬnh cảm v tr tưởng tượng của một người trai trẻ y୪u nước. Lại thm những chứng tch cꭲn đ, những cổ thp sừng sững nhưng trơ vơ, lạc l㡵ng giữa ruộng đồng ni non kh khốc của miền Trung nắng ch괡y, những huyền sử gợi cảm xa xi về Chế Bồng Nga, nng Mỵ 䠊, thnh Đồ Bn cứ tr࠴i về đ khiến nh thơ tuổi trẻ lịm đi trong niềm u uất, trầm cảm tuyệt vọng :㠠Cả dĩ vng l chuỗi mồ v㠴 tậnCả tương lai l chuỗi huyệt chưa thnhCũng đương ch࠴n lặng lẽ những ngy xanh (Những nấm mồ)nh thơ họ Chế chỉ thấy những vang vọng của lịch sử kia một thế giới “Điࠪu tn”. Đ lೠ một ci m giới với xương sọ đầu l墢u, với mồ khng huyệt lạnh. với tha ma php trường. Đ䡳 l một dng s಴ng Linh hư ảo được dựng ln dưới t dương nắng xế hay trong đ꠪m mờ sương tn lạnh, với những hồn ma vất vưởng, với những thnh quࠡch đổ nt trong một mu sắc tᠠn lụi kinh dị. Điu tn của Chế Lan Vi꠪n v thế l một thế giới hư linh, ma qu젡i chm đắm trong bng tối c쳴 đơn lạnh lẽo với những cơn m sảng của một tm hồn vong quốc:ꢠĐy, những thp gầy m⡲n v mong đợiNhững đền xưa đổ n젡t dưới thời gianNhững s4ng vắng l mnh trong bꬳng tốiNhững tượng Ch m lở li rỉ rn than㪠Đy những cảnh ngn s⠢u cy lả ngọnMu⠴n ma Hời sờ soạng dắt nhau điNhững rừng thẳm b3ng chiều lan hỗn độnLừng lửng đưa nơi rộn r# tiếng từ quyĐ"y chiến địa đi bn giao trận䪠Mun cộ hồn tử sĩ tht gầm vang䩠Mu Chm cuộn thᠡng ngy niềm uất hậnXương Chࠠm tun ro rạo nỗi căm hờn (Tr䠪n đường về)Với một l2ng tin đau đớn, ng dựng ln một thế giới hoang tưởng hư thật, m䪠 ng tin l n䠳 c thật. Rồi ng bị h㴺t theo xc tn si᭪u hnh đ. Nhưng sau đ쳳, xc tn bị đ᭡nh vỡ, lc ấy ng trở n괪n c đơn v c䠢m đặng.V thế Chế ku l쪪n hốt hoảng, một tiếng ku khắc khoải về việc nỗi đau bi biến chất, về việc mất lng tin v겠 chỉ cn lại sư c đơn. Vⴠ ng tự ngụy tạo cho mnh những 䬢m vọng từ một thế giới khc để tr chuyện:ᲠAi ku ta trong cng thẳm hư v깴Ai r)o gọi giữa mun sao chới vớiĐ䠳 thực sự l một tiếng ku hốt hoảng mઠ su thẳm, một tiếng gọi khắc khoải về nỗi c đơn của con người trong xⴣ hội n lệ. Thực ra đ l䳠 cch nh thơ cố tạo ra một ngăn cᠡch giả định giữa nh thơ v cuộc đời. Cho nࠪn khi cuộc đời "tất cả khng ngoi nghĩa khổ đau" th䠬 tin vui ma xun đưa đến chỉ c颲n l một sự mỉa mai đau đớn:T࠴i c chờ đu c㢳 đợi đuĐem chi xu⠢n lại gợi thm sầu ?Với t꠴i tất cả như v nghĩaTất cả kh䠴ng ngoi nghĩa khổ đau (Xun)Chỉ cࢳ ma thu l thật, cũng như chỉ c頳 nỗi đau l thật, nhưng với thu ấy, cũng chỉ c một bೳng người đi - về, đi tới đu khng biết, vⴠ về ở nơi khng bao giờ tới v mong ước:䠠 hay tԴi lại nhớ thu rồiM9a thu rớm mu rơi từng chtẠTrong l bng thu đỏ rực trờiᠠĐường về thu trước xa lăm lắmM kẻ đi về chỉ một tiNgười con trai mạnh mẽ v䠠 say đắm "chỉ một ti" ấy khng t䴬m thấy cho mnh một khoảng lặng thanh thản giữa ngy để mơ mộng v젠 yu thương. Nhn vꬠo đu cũng thấy chất ngất những thp buồn chơ vơ. T⡢m cảm con người cứ trn ngập sắc a quມ vng v si㠪u hnh. Trong khoảng giữa năm, ma n칠o cũng l "địa ngục".Ở ma xu๢n th nhớ ma thu, ở m칹a thu hiện tại th chập chờn nhớ ma thu qu칡 khứ. Cn trong khoảng giữa ngy - buổi trưa, với l⠲ng nh thơ chỉ l một miền đất siࠪu trần thế:Trưa l*n trời. V xanh thẳm bầu trờiBỗng mࠪ ly, nằm thấy trắng my tri (Trưa đơn giản)ⴠHay ngay trong buổi đẩu ngy xn lạn, ta vẫn thấy Chế mặc tưởng u uất:ࡠĐy mun vật ch⴬m su trong yn lặng⪠M lng ta thổn thức mಣi khng thi䴠Hay người khc v th㬡p Chm quạnh vắngHay kh࠳c v xun đến gạch Ch좠m rơi ?(B,nh Định, 9h sng ngy 25-12-1936)Chỉ cᠳ buổi tối, nơi bng đm ngự trị, nh㪠 thơ mới được sinh tồn v ở đ, những linh hồn "đi쳪u tn" bị khnh kiệt lࡲng tin mới biết cảm thng v gặp được nh䠠 thơ:N y, em trng một v sao đang rụng䬠Hy nghing m㪬nh m trnh đi nghe emࡠChắc c lẽ lnh hồn ta lay động㭠Khi vội vng trở lại nước non Chim (Đપm tn)Chế Lan Vin nhức nhối một nỗi đau trભ tuệ su sắc. Đ lⳠ cơn vật v của suy tưởng chim nghiệm về x㪡c tn, về niềm tin, về sự tồn tại của con người trn mặt đất, v� về ci Ti bị vong thᴢn giữa đời. Bởi thế cch tm kiếm phục sinh của Chế thật khᬡc với bao nh thơ khc …Những thࡡnh đường, thp cổ, những thin thần vũ nữ đang nhảy những điệu lu᪢n vũ trần thế đầy gợi cảm hoan lạc trn đ hay những nꡩt trầm tư của những con voi đ canh giữ vm trời tinh tᲺ của nền nghệ thuật kỳ diệu Chăm-pa đ khng được 㴴ng ch . 꽔ng chỉ khắc su nỗi "điu t⪠n" đang c của n để phục sinh những t㳢m hồn bị vong n:Ai tưởng đến th䠡p Chm kia trơ trọiThࠡng ngy lun rộng cửa đợi ma HờiഠAi nhn đến ln thương r젪u lở liTr㠪n thịt hồng nứt nẻ gạch Chm tươi (Thu về)Điࠪu tn v thế phần nଠo c thể lm cho một số người biết suy nghĩ v㠠 nhớ lại thn phận đch thực củ
0 Rating 1k+ views 1 like 0 Comments
Read more
Nhắn em Ma đ thức Xaranai đ飣 vo von từ ci xa xăm gọi bừng mặt trời ng鵡i ngủ Gọi li bước Yang toan đi Gọi giật hồn tha ma lảng vảng Gọi ầm ầm tapuk bhaw Gọi phụt mạch nước ngầm trn mảnh vườn b骩n liếc gt chn th㢴 Ma đ thức Gọi về vạn bước tha hương Dội v飠o nghn trng x칳 xỉnh: m u bẩn thỉu nhọc nhằn ti tiện Về đi em! wơn Kat Tamia tadik L⪠m duyn con gi Đội chiếc buk xưa Đong đưa hanrak cũ Về đi em! Khꡩt hanh mi nắng Kht gầy m项i mưa Mặn nồng mi biển Thi mi鴪n anh về lại … đợi ma
0 Rating 178 views 1 like 0 Comments
Read more
By: On November 30, 2012
Hong Hn Hoഠng hn bung,bốn bề m䴢y giăng phủHạt mưa rơi ướt đẫm lối ti vềXa qu hương sau ng䪠y ..thng l th᪪Thời gian đứng ...cho ti lần nhung nhớGiấc mộng vng g䠢y chi bao tan vỡ Thng năm buồn sầu nhạc thấm hồn tiHồn rưng rưng khi dĩ vᴣng xa rồiNo ai bit đời chỉ thơ một độ Xa quપ hương vo đầu thu l đỗࡔm mộng mơ luyến lưu thời nin thiếuNu mộng mơ sẽ đau khổ một đờiCầu dương thế trời đừng cho mơ ước.... XA QUꪊ Mỗi buổi chiều khi nhn về Chim QuốcHồn mi쪪n man day dứt cảnh...miềm sầuCnh con nhạn lạc đn nơi đất khᠡchMy đầy trời phủ kn cả sơn kh⭪Champa ơi!!! nghe như buồn no ruộtNghe tm hồn như dần dần t㢪 buốtSuốt ngn năm chưa thấy nh mặt trờiSuốt ngࡠn năm tri tim...Hời...rướm mu SUỐI Vᡀ NHẠN Một con nhạn giữa trời chiều giăng gi Bng ch㳬m theo sương khi khuất dần xaTiếng suối trong vang vọng lại gọi vềĐến tm sự, đến đ㢢y người lữ khchSuối trong suốt như pha l lấp l᪡nhTa chim trời đi cch rả rời đau……………Suối trong trắng như một trang giấy trắngChưa kẽ 䡴 v chưa viết bao giờHồn thản nhin như một nઠng tin nữMi tꡳc thề ng ả dưới hong h㠴nSuối ngy ng trⴴng ngng mỗi chiều vềHt m㡣i mi bản tnh ca ấp ủSuối đ㬢u biết cuộc đời l thc lũXࡩ đời người thnh vạn mảnh đau thương…Ny c࠴ b thi đừng hờn… hay dỗiH鴣y v tư như mới gặp ngy n䠠oHy gọi mời như chưa lần gặp gỡĐể ta nghe…lắng đọng của ..tnh người 㬠 THANH TR
0 Rating 217 views 1 like 0 Comments
Read more
By: On May 29, 2014
  ----_p`@H tn;$ h=n&----   p@H t~U t`N tb`K _kN aR# c@K =\g , h_d. j# j} , E@P-bK dL# dL# kL/ drH ,, kt@K Q&% pQ{K F% yw%-E&K _d l{Z{K tE{K S@H ab&] , h&$ hdH b@L p=tH ,,   t=lH E@P-x&N tb`K pR# _kN =\pT t{K , \g# nrH _\P w@H mT% _m F% ht~K wg p@H _\P   ----------- d`} IN \d% tw _y`@w --------------    
0 Rating 192 views 1 like 0 Comments
Read more
By: On December 29, 2014
Bingu Throh Drei  Bel Pataih ndik asaih aiek binguMboh ralo bingu gheh thau ruah ber haleiKamei dara yau bingu throh dreiLi-nguw bingu yamân hiak ralo kadit marai ndem Adei ley cang hagait harei malamPok mata maong akaok ruah dam siam likeiSiam likei praong thaik o kareiDuh hatai pa-ndik akaok malam harei mâk madau Bingu gheh  bingu buai juai malauHarei tapa bel Pataih mang thau ka dreiSa-ai ley juai klao balei ka adeiThan kamei yau gep thei jang caong khin   Hoa Nở Rộ Mùa xuân cưỡi ngựa xem hoaThấy nhiều hoa đẹp biết chọn màu nào đâyGái xuân như hoa nở rộNhụy hoa ngọt khàn nhiều bướm đến đậu Em ơi đợi chi ngày đêmĐưa mắt trông mong chọn chàng đẹp traiĐiển trai to tướng đâu khác gìÂu lo nhức óc đêm ngày bắt ghen  Hoa đẹp hoa tàn đừng thẹnNgày qua xuân tiết mới biết thân mìnhAnh ơi đừng cười cho emThân gái đều vậy ai cũng ước mong ---------------------------***--------------------------- B[qU ORTH Rd] b-& pEtH V[` aEsH aY-` b[qUOvH rOl b[qU G-H T-U rWH b-^ hl]km] dr y-U b[qU ORTH Rd]l[qU* b[qU ymI# hY` rOl kd[@ MEr V< ad] l-% c) hEg@ hr] Ml.Op` Mt\ Om= aOk_` rWH d. sY. l[k]sY. l[k] ORp= ET` o kr]dUH hEt pV[` aOk_` Ml. hr] mI` Md-U b[qU G-H b[qU EbW EjW Ml-Uhr] tp b-& pEtH m) T-U k\ Rd]SEA l-% EjW OkL_ bl] k\ ad]T# km] y-U g-$ T] j) Oc= K[#  
0 Rating 232 views 1 like 0 Comments
Read more
By: On January 8, 2015
Brem guh brem guh li-an yawa deng halei? urang  ndih sa drei mâdeh sanâng gilac padruai yau urang rinaih o thuw ruai yau hala phun buai di pa-ndiak balan bhang urang alah urang tapong kang urang gila urang ngap cek   hala pah angin jawing ye hala buai laik ye angin yuk nao halei? dhan thu ye deng karei hala buai dhan thu harei uni ngap habar? ngap hagait bijip bisamar likei yaom sa amar gilac agha phun   hala buai laik trun dhan mâlun dhan phun laik trun phun yau urang o hu tangin hala dhan hu kajap o min yaom hu gok agha rim yawa oh kanda ribuk hala buai dhan thu yau sa mbuk urang gila ngap cek angin ribuk nyu o thuw   rai hadiip hu kandah hu lingau ka-ndah ka-ndaiy birau phun mâti tamâ gruk prân yawa buai nao halei plaih angin o yuk? urang gila urang cek o thuw likuk nyu nan hagait pah tada pik mata nduec o thuw hagait bién halei libuh maong tanat mbuah kar o sumu   rai uni likei ngap habar nao bisumu? thuw akhar thuw adat mânuh o siam o jieng ra laor kataor ngap hagait o hajieng pajantian urang khing drah min khik tian urang hu o daok deng habar khing thraong di ilimo? njep lac tok drap bidrah o njep lac tok yamân sa birok o   bhum bhap mâng kal cahya lo rai uni ka-ndah kan-daiy o kahria bijip bisamar o siam bhap bini ngap habar thraong di alam? thei hatai siam khing khik thraong paran? danaw hamu kapek dom ikan, adang bhap bini mâng kal urang jak buh prân ngap khing bijieng   mâlam sup, brem guh ngan hadah mblang ula  taglaoh gawang rup praong hatai cagraw urang jak plaih ula klaw urang gila ye nao hataw o gaok aia danaw cheh buei sa drei anâk naok ranyah iku mâ-in parabaoh tok hatai mânei aia danaw   ***  Mờ sáng   mờ sáng lạnh, hồn người đâu mất? ta nằm một mình, nghĩ lại buồn nhưđứa trẻ không thểđi như lá héo giữa nắng khô kẻ lười thì chống cầm kẻ ngốc thì kiêu căng   lá khô gió xoáy đó lá héo rồi gió thổi đi đâu? cành khô thì cách biệt lá héo cành khô, hôm nay làm sao? làm sao thật rõ, thật nhanh ta chỉ muốn trở lại nguồn cội   lá héo rơi, cành trọc cành lìa khỏi, cây như kẻ không tay cành lá chẳng vững chỉ có gốc rễđủ mạnh không sợ bão lá héo cành khô một đống kẻ khờ dại kiêu căng, bão táp chẳng biết đến   cuộc đời gian nan và hương mát gian truân bước đầu tiên sức tàn sao chịu nổi gió bão? kẻ ngốc, kẻ khờ chẳng biết đằng sau là gì vỗ ngực nhắm mắt chạy, chẳng hề biết khi nào vấp ngã, nhận ra chẳng kịp   cuộc đời bây giờ, ta làm gì cho kịp? giỏi chữ nghĩa, giỏi phong tục tính không tốt chẳng được kẻ gian dối làm gì chẳng nên dụ lòng người thì nhanh mà giữ lòng người không được sống sao giữ lại văn hóa chẳng phải lấy của cho nhanh, chẳng phải nếm ngọt chốc lát   xứ sở này xưa kia anh dũng cuộc đời hấp hối không nghĩ kĩ và nhanh không được làm sao xứ sở tồn tại mãi trên cõi đời? ai lòng tốt giữ lấy dân tộc vũng nước trên đồng ve vẩy cá, tôm khi xưa kẻ khôn làm nên dân tộc   đêm tối, đầu hôm hay mờ sáng con rắn mù cuộn mình ngồi chễm chệ kẻ khôn thì tránh được kẻ dại thì đi đâu chẳng gặp con lòng tong vẫn vẫy lên giữa vũng nước ve vẩy cái đuôi chơi bong bóng giữa vũng lầy --- Rb< gUH Rb< gUH l[a# yw d-) hl] ?ur) V[H s Rd] mId-H snI~ g[l! pERdW y-U ur) r[EnH o TU* ErW y-U hl PU# EbW d{ pVY` bl# B) ur) alH ur) tOp~ k) ur) g[l ur) q$ c-` hl pH aq[# jw{~ y- hl EbW El` y- aq[# yU` On_ hl] ?D# TU y- d-) kr] hl EbW D# TU hr] un{ q$ hb^ ?q$ hEg@ b[j[$ b[sm^ l[k] Oy+ s am^ g[l! aG PU# hl EbW El` RtU# D# mIlU# D# PU# El` RtU# PU# y-U ur) o hU tq[# hl D# hU kj$ o m[# Oy+ hU Og` aG r} yw oH kV r[bU` hl EbW D# TU y-U s vU` ur) g[l q$ c-` aq[# r[bU` zU o TU* Er hdY[$ hU kVH hU l[q-U kVH kEV% b[r-U PU# mIt{ tmI RgU` RpI# yw EbW On_ hl] EpLH aq[# o yU` ?ur) g[l ur) c-` o TU* l[kU` zU n# hEg@ pH td p[` mt VW-! o TU* hEg@ ObY-# hl] l[bUH Om= tn@ vWH k^ o sUmU Er un{ l[k] q$ hb^ On_ b[sUmU ?TU* aK^ TU* ad@ mInUH o sY. o jY-~ r Ol_^ kOt_^ q$ hEg@ o hjY-~ pj#tY# ur) K{~ RdH m[# K[` tY# ur) hU o Od_` d-) hb^ K{~ ORT= d{ il[Om ?x-$ l! Ot` Rd$ b[RdH o x-$ l! Ot` ymI# s b[Or` o B.U B$ mI~ k& cHy Ol Er un{ kVH k#Ed% o kRhY b[j[$ b[sm^ o sY. B$ b[n{ q$ hb^ ORT= d{ al. ?T] hEt sY. K{~ K[` ORT= pr# ?dn* hmU kp-` Od. ik# , ad) B$ b[n{ mI~ k& ur) j` bUH RpI# q$ K{~ b[jY-~ mIl. sU$ , Rb< gUH q# hdH vL) ul tOgL_H gw) rU$ ORp= hEt cRg* ur) j` EpLH ul kL* ur) g[l y- On_ ht* o Og_` aY dn* C-H bW] s Rd] anI` On_` rzH ikU mIi# prOb_H Ot` hEt mIn] aY dn*    Sri Thaoh
0 Rating 428 views 1 like 0 Comments
Read more
By: On February 14, 2015
Valentine (Lễ tình nhân) là dịp mà các đôi uyên ương trao cho nhau những lời ngọt ngào, ý nghĩa để thể hiện tình cảm của mình, dưới đây là những lời chúc nhân mùa yêu năm 2015 mà Tinmoi.vn ưu tầm để gửi đến các bạn. Chúc các bạn một mùa Valentine ngập tràn hạnh phúc. Những lời chúc Valentine ngọt ngào là cả tấm lòng người gửi muốn thể hiện Những lời chúc Valentine ngọt ngào dành cho những ai đang yêu "Anh đã luôn mơ những giấc mơ thật đẹp, những giấc mơ trong đó có em…Em đến bên anh thật nồng nàn, say đắm như sự sắp đặt của số phận. Trong mơ, anh là người hạnh phúc, và anh cứ muốn kéo dài giấc mơ hạnh phúc ấy, kéo dài mãi mãi…Chúc em yêu một Valentine thật vui vẻ và hãy nhớ đến anh.”  Anh sẽ luôn nắm tay em ở chỗ đông người, không phải vì sợ em lạc mất, mà để mọi người nhìn vào trầm trồ rằng “hai đứa nó đang yêu nhau đấy”. Trên thiên đường có 10 thiên thần: 5 thiên thần đang chơi đùa, 4 thiên thần đang nói chuyện và 1 thiên thần đang đọc tin nhắn này."Nếu có bản án dành cho anh vì đã yêu em thì anh xin đứng trước toà và nhận bản án chung thân được bên em suốt đời...". "Châu Âu ngủ, Châu Á cũng đang ngủ, Châu Mỹ đang tối dần, chỉ có đôi mắt đẹp nhất trên thế giới này đang đọc tin nhắn của anh. Happy Valentine Day." Anh, người yêu của em. Em biết rằng mình đã chờ đợi anh “mấy chục” năm nay và anh cũng như vậy. Chúng ta vẫn tiếp tục cuộc hành trình để cuối cùng sẽ có một ngày chúng ta nhận ra nhau.Anh yêu! Em yêu anh không vì anh đẹp trai, không vì anh giàu có … mà đơn giản là em yêu anh chứ không vì một lý do nào khác cả. Em không biết sẽ dành tặng cho anh món quà gì vì em nghĩ rằng chúng sẽ không thể hiện hết tất cả tình cảm em dành cho anh Những lời chúc ý nghĩa cho một mùa Valentine hạnh phúc đến với mọi người  "Xin chào bạn. Đây là tổng đài tin nhắn. Ấn phím 1 để có 1 lời khen. Phím 2 cho một lời chúc tốt đẹp. Phím 3 cho 1 nụ hôn. Phím 4 cho 1 cuộc hẹn. Nếu muốn tất cả hãy bấm số của tôi"Em xin lỗi anh hôm nay em bị hạn chế nhắn tin cho anh rồi... Hôm nay khám bệnh, bác sĩ bảo em phải hạn chế với những gì ngọt ngọt… mà anh lại ngọt ngào số một. Em đang liều mạng với tin nhắn này đấy. Happy Valentine-Day. Dành cho những ai đang cô đơn Khi một cánh cửa hạnh phúc đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Nếu bạn vừa chia tay với mối tình trước, hãy cố gắng bước qua nỗi buồn vì đâu đó vẫn có người đang chờ đợi bạn. Hãy ngừng ngóng trông về nơi cánh cửa đã đóng mà hãy dành cơ hội cho cánh cửa đang mở ra vì bạn. Đừng quên rằng bên cạnh bạn vẫn còn rất nhiều những người bạn thân. Chúc bạn có một ngày Valentine thật vui bên cạnh những người bạn tuyệt vời của bạn. Và mong cho bạn sớm tìm được tình yêu đích thực của mình. Những lời chúc Valentine hài hước cho ngày Valentine  (Hài hước) "Nếu có bản án dành cho anh vì đã yêu em thì anh xin đứng trước toà và nhận bản án chung thân được bên em suốt đời..." (Hài hước) Em ơi, lúc em đọc tin nhắn này, e đã nợ anh 1 cuộc hẹn. Xoá tin nhắn này, e sẽ nợ a 1 cuộc tình. Lưu tin nhắn này là e nợ anh 1 nụ hôn. Trả lời anh, em nợ anh tất cả. Còn nếu em không trả lời thì em…. đã yêu anh. Hihi, chúc em Valentine vui vẻ. (Hài hước) Thầy Toán dạy anh 1 giờ = 60 phút, 1 phút = 60 giây, nhưng thầy chẳng nói với anh 1 giây không có em lại bằng tới 100 năm. Nhớ em! Hãy cũng cố gắng nhé Gấu yêu, chúng mình quyết tâm đỗ đại học yêu thích nhé. Tớ yêu cậu nhiều cám ơn cậu đã động lực thêm sức mạnh trong học tập cũng như trong cuộc sống.  Những lời chúc Valentine ngọt ngào khiến cho nàng cảm động bất ngờ : Hãy giữ mãi nụ cười trên môi nhé em! Em có biết là, em rất dễ thương khi em cười không? Anh nhìn chỉ muốn Cắn trên đôi môi đó hằng ngày để khắc sâu thêm tính yêu của anh dành cho em. Hãy cho anh cơ hội được chăm sóc nụ cười đó nha em. Đây là Valentine đầu tiên của anh và của chúng ta.  Cái nụ hôn đầu tiên ôi sao thật ngọt ngào anh không thể quên được em à, Cám ơn tính yêu mà em dành cho anh. Yêu em nhiều lắm lắm cún con à. Em yêu à… Anh hứa sẽ luôn nắm chặt tay em, cùng em đi đến cuối con đường tình yêu của hai chúng mình và làm cho em trở thành người hạnh phúc vui vẻ nhất thế gian. Hãy tin tưởng vào anh em nhé. Chúc em một Valentine hạnh phúc. Nếu em là gió… thì tình anh là thảo nguyên mênh mông… Gió có thể vui chơi với mây trắng, đùa giỡn với cánh diều nhỏ…Nhưng gió không thể nhận ra chính mình nếu ngọn cỏ của thảo nguyên không lay động… Em rất vui vì đã có mặt trong giấc mơ của anh – giấc mơ mà anh là người hạnh phúc. Nhưng em mong rằng mình sẽ có mặt trong cuộc sống của anh – nơi mà cả hai chúng ta đều hạnh phúc…Em sẽ nhớ đến anh…sẽ cố nhớ đến anh…Vì em…(Chính em mà thôi)…” Lời chúc Valentine hay và ý nghĩa nhất dành cho bạn trai :  Anh, người yêu của em. Em biết rằng mình đã chờ đợi anh “mấy chục” năm nay và anh cũng như vậy. Chúng ta vẫn tiếp tục cuộc hành trình để cuối cùng sẽ có một ngày chúng ta nhận ra nhau. Anh yêu! Em yêu anh không vì anh đẹp trai, không vì anh giàu có … mà đơn giản là em yêu anh chứ không vì một lý do nào khác cả. Em không biết sẽ dành tặng cho anh món quà gì vì em nghĩ rằng chúng sẽ không thể hiện hết tất cả tình cảm em dành cho anh. "Trên Trái Đất có 8.000.000.000 người. Và em không hiểu vì sao em chỉ nhắn tin cho mỗi mình anh. Có lẽ vì 7.999.999.999 người còn lại không thể thay thế được anh."Em mong rằng em sẽ nhận được món quà rất lớn từ anh – Đó chính là tình yêu của anh, có được không anh? Lần đầu tiên em nhìn thấy anh, em đã thấy tình yêu… Lần đầu tiên anh chạm vào em, em đã cảm nhận được tình yêu. Và sau những khoảng thời gian đó, anh vẫn là người duy nhất em yêu. Đã có đứa nào trong cái đám bạn lẻo mép của mình mách với em rằng anh yêu em nhiều lắm lắm chưa? Chưa có hả? Thôi để anh nói nhé “I love U”. Happy Valentine’s Day! Hôm nay anh nhờ bưu điện gửi tới tặng em một món quà. Đó là nỗi nhớ của anh dành cho em lúc này. Nhưng rất tiếc họ từ chối. Họ bảo vì nó quá lớn. Anh phải làm sao đây? Will you be my Valentine? Lời chúc Valentine dành cho những ai yêu mà không dám nói Những lời chúc Valentine ý nghĩa thay lời khó nói cho những ai yêu đơn phương Thật đáng tiếc khi bạn yêu đơn phương, nhưng còn đáng tiếc hơn nếu bạn yêu mà không dám nói cho người bạn yêu rằng bạn đang nghĩ gì. Khi bạn yêu một ai đó hãy dũng cảm đến nói với họ vì thánh Valentine đã dành cho bạn một ngày đặc biệt để bạn có thể làm điều đó. Chúc bạn có đủ tự tin và dũng cảm để thổ lộ với người ấy, và mong rằng người ta cũng sẽ đáp lại tình cảm của bạn một cách chân thành nhất. Dã Quỳ (Tổng hợp)   Nguồn : Người đưa tin
0 Rating 263 views 1 like 0 Comments
Read more
By: On March 4, 2015
  Harak angka: 2 – Tabiak di harei Sanacar, 28 bulan 2 thun 2015                 Kontak: eharakcam@gmail.com Sistem Rumi Cam â = anâk (children)          au = thau (to know)             ua= dua (two)         mb = mbaok (face) é= pagé (morning)          nd = nduec (to run)             ao = nao (to go)      ny = nyu (he, him) e= padeng (to build)       nj = njuh (fire wood)           aow= pataow (to teach)  (daok wek gah yok bi-ar)                                 Nok Ndung 1.  Akaok Panuec ……………………………………….. Qasim Tu                          2.  Ariya Hatai Paran Hadas Ka Lok ……… Thanh Phu Ba        3.  Damân Palai Pajua…………………………… Kieu Dai Tho                           4.  57 Thun Ayut Cuai Taom Mbaok …… e-HARAK CAM                            5.  Madeh Hatai…………… Indrapura Chau 6.  Khik Sap Ndom Saong Wak Akhar Cam...Jasakawi 7.  Dak Rai Tuei Thun Rai Rah …….... Thien Sanh Phan  8.  Pahlawan Teng Gaiy ................ Thekwa Palei Ram 9. AriyaBingu Throh Drei ….……………………….. Cei Juk  --------------------------***-------------------------------- Akaok Panuec Salam Mikwa, Mâng di e-HARAK CAM tabiak angka sa marai tel ni, hu ralo mikwa praong thun ew phone ta-nyi riwang, jang yau hadom gru pataow di sang bac university, dam dara anâk saih bac, daok thau puec akhar Cam payua email tadhuw ayuh, auen tabuen, cheh chai marai ka khaol dahlak lac akhar Cam drei ni hadiep wek paje! Pieh patuei wek hadom anit ranam nan, e-HARAK CAM khaol dahlak tabiak angka dua pieh ka mikwa puec aiek yaom. Dalam nok ndung peh kadha, ong Thanh Phu Ba cuah ruah “Ariya Hatai Paran Hadas Ka Lok” pieh pahadar anâk Cam drei juai kalam agal tapuk, khik hai adat ca-mbat muk kei, ngap haber tabem phun pajaih Campa throh bingu rak hala di angaok dunya ni.  Ong Kieu Dai Tho panâh kadha “Damân Palai Pajua” padrut padruai dalam hatai ka urang Campa lihik aia maong mboh bimong kalan brai rai. Patuei di nan wek, e-HARAK CAM tuek saong kalak wek di harei klau muk kamei Cam hu taom mbaok gep pak bal Sacramento, Cali dalam kadha “57 thun Ayut Cuai Taom Mbaok Pak Nagar America”. Ndom ka ga-ndi kadha harei ni, dua urang wak biruw nan, Indrapura Chau dalam kadha “Madeh Hatai”, saong Jasakawi dalam kadha “Khik Sap Ndom Saong Wak Akhar Cam” hadar ka rup drei êng mâng dahlau di bac magru akhar Cam, blaoh khik ramik akhar tapuk ong akaok muk kei drei caik wek mâng kal rah marai. Ndom ka sakarai, ong Thien Sanh Phan dalam kadha lang tuei panuec Cam “Dak Rai Tuei Thun Rai Rah” pieh ka anâk Cam ndaom kanal hadom rai patao pakreng nagar Campa mâng di thun pajieng bengsa tel thun lihik aia 1832. Hadei nan wek, ong Thekwa Palei Ram dalam kadha “Chien-si Teng Gaiy – Pahlawan Teng Gaiy” pa-pok angan (honor) ka hadom urang Cam khin deng tagok pak cek Teng Gaiy pieh mariak (against) wek saong Yuen di thun 1975. Taluic di angka dua, Cei Juk cuak ariya mayut “Bingu Throh Drei” ndom ka kamei dara ngap yau bingu throh li-nguw, duah ruah dam siam likei min oh thau ka rup bingu drei buai di tuk halei. Khaol dahlak Caong lac (Hopefully), e-HARAK CAM angka dua ni ba marai ka mikwa takrâ aiek, takrâ puec, ngan takrâ tabur (focus) sanâng di tuk linâng ha.  Ginuer e-HARAK CAM  Qasim Tu  ---------------------------------***----------------------------------------------- aOk_` pnW-! Sl. m[` w\, m) d{ e-hr` c. tbY` a)k\ s\ mEr t-& n{, hU\ rOl\ m[` w\ ORp_) TU# e* OP# tZ{ r[w), j) Q$ yU- hOd. RgU pOt_* d{ s) b! university, d. dr\ anI` ESH, Od_` b! Od_` TU- pW-! aK^ c. py\W email tDU* ayUH, aW-# tbW-#, C-H EC mEr k\ OK_& dhL` l! aK^ c. Rd] n{ hdY-$ w-` pj|,, pY-H ptW] w-` hOd. an[@ rn. N#, e-hr` c. OK_& dhL` tbY` a)k\ d\W pY-H k\ m[` w\ pW-! aY-` Oy+,,   dl. On` VU~ p-H kD\, o) Thanh Phu Ba cWH rWH “ar[y\ hEt pr# hd( k\ Ol`” pY-H f\hd^ anI` c.f\ Rd] EjW kl. ag& tpU`, K[` Eh ad@ cv@ mU` k], Q$ hb-^ tb< PU# pEjH c.f\ ORTH b[qU\ r` hl\ d{ aOq_` dU#y\ n{,, o) Kieu Dai Tho pnH kD\ “dmI# pEl pjW” f\RfU@ f\ERdW dl. hEt k\ ur) c.f\ l[h[` aY\ Om= OvH b[Om~ kl# ERb Er,, ptW] d{ N# w-`, e-hr`c. tW-` Os= kl` w-` d{ hr] kL-U mU` km] c. h\U pOt+ Ov_` g-$ p` b& Sacramento, Cali dl. kD\ “57 TU# ayU@ EcW Ot+ Ov_` p` ng^ America”,, OV. k\ gV{ kD\ hr] n{, d\W ur) w` b[rU* N#, Indrapura Chau dl. kD\ “md-H hEt”, Q# Jasakawi dl. kD\ “K[` S$ OV. Os= w` aK^ c.” hd^ k\ rU$ Rd] e~ m) dhL-U d{ b! mRg\U aK^ c., ObL_H K[` rm[` aK^ tpU` o) aOk_` mU` k] Rd] Ec` w-` m) k& rH mEr,, OV. k\ SkEr, o) Thien Sanh Phan dl. kD\ l) tW] pnW-! c. “d` Er tW] TU# Er rH” pY-H k\ an` c. OV+ kn& hOd. Er pOt_ pRk-) ng^ c.f\ m) d{ TU# pjY-) b-) S\ t-& TU# l[h[` aY\ 1832,, hd] N#  w-`, o) Thekwa Palei Ram dl. kD\ “pHlw# t-) Eg%” f\Op` aQ# k\ hOd. ur) c. K[# d-) tOg` p` c-` t-) Eg% pY-H mrY` w-` Os= yW-# d{ TU# 1975,, tlW[! d{ a)k\ d\W , c] jU` cW` ar[y\ myU@ “b[q\U ORTH Rd]” OV. k\ km] dr\ Q$ y-U b[q\U ORTH l[qU*, dWH rWH d. sY. l[k] m[# oH T-U k\ rU$ b[q\U Rd] EbW d{ tU` hl],, OK_& dhL` Oc= l!, e-hr`c. a)k\ d\W n{ b\ mEr k\ m[` w\ tRkI\ aY-`, tRkI\ pW-!, Q# tRkI\ tbU^ Sn) d{ tU` l[n) h\,, g[nW-^ e-hr`c. Qasim Tu   
0 Rating 346 views 1 like 0 Comments
Read more
By: On March 28, 2015
Khik Sap Ndom Saong Wak Akhar Thrah Cam Jasakavi Urang taha hu lac “Panuec ndom Cam daok yau tanâh aia Cam daok”. Haber panuec urang taha ndom yau nan? Sap puec panuec ndom ngap yau suan thep bengsa Campa. Sap amaik manâk drei nao tel halei drei lijang seng anâk Cam nan rei. Mayah hu sa urang lingiw ngap yau Yuen, Laow tanyi drei lac “sa-ai thau ndom thau wak akhar Cam halei? Drei lac haber ni! Apakar ni ngap ka dahlak sanâng biak drut druai di hatai baoh kayua anâk Cam lihik aia hadom ratuh thun tapa ngap ka anak Cam wer akhar tapuk. Urak ni anâk Cam drei di hu hagait tra o. Sap ndom jaik si lihik abih. Hadom anâk Cam harei ni ndom tablak ralo panuec Yuen saong sap ndom urang lingiw. Karei di nan wek takik lo anâk Cam drei thau wak akhar Cam. Gruk ni hadom urang Cam hu bac da-a thau akhar tapuk njep sanâng kahria nyaom gep biai wek. Marat hatai ngap sa jalan mâng kal marai. Ong akaok muk kei drei ndom saong wak akhar tapuk yau halei, anâk tacaow hadei ni ngap tuei yau krung nao baik. Hu yau nan ka anâk Cam drei njep gep, pan tangin gep, blaoh ba gep nao sa jalan tapak ka hadom anâk Cam daok dalam aia jang ngap yau pak aia lingiw. -----------***------------ Jasakavi K[` S$ OV. Os= w` aK^ RTH c  ur) th\ h\U l! “pnW-! OV, c, Od_` yU- tnIH aY\ c, Od_`”;; hb-^ pnW-! ur) th\ OV, yU- N#;; S$ pW-! pnW-! OV, Q$ yU- SW-# T-$ b-) S\ c,f\;; S$ aEm` mnI` Rd] On_ t-& hl] Rd] l[j) S-) an` c, N# r];; myH h\U s\ ur) l[q[* Q$ yU- yW-#; Ol_* tz{ Rd] l! “SEA TU- w` aK^ c, hl]” Rd] l! hb-^ n{;; a\pkr n{ Q$ k\ dhL` SnI) bY` RdU@ ERdW d{ hEt Ob_H ky\W anI` c, l[h[` aY\ hOd, rtUH TU# tp\ Q$ k\ an` c, w-& aK^ tpU`;; ur` n{ anI` c, Rd] d{ h\U hEg@ Rt\ o;; S$ OV, Ej` s{ l[h[` ab[H;; hOd, an` c, hr] n{ OV, tbL` rOl\ pnW-! yW-# Os= S$ OV, ur) l[q[*;; kr] d{ N# w-` tk[` Ol\ anI` c, Rd] TU- w` aK^ c,;; RgU` n{ hOd, ur) c, h\U b! da\ TU- aK^ tpU` x-$ SnI) kRhY\ Oz+ g-$ EbY w-`;; mr@ hEt Q$ s\ jl# m) k& mEr;; o) aOk_` mU` k] Rd] OV, Os= w` aK^ tpU` yU- hl]; an` tOc_* hd] n{ Q$ yU- RkU~ On_ Eb`;; hU\ yU- N# k\ an` c, Rd] x-$ g-$; p# tq[# g-$; ObL_H b\ g-$ On_ s\ jl# tp` k\ hOd+ an` c, Od_` dl, aY\ j) Q$ yU- p` aY\ l[q[*;;    
0 Rating 482 views 1 like 0 Comments
Read more
By: On April 17, 2015
DAK RAI TUEI THUN RAI RAH Thien Sanh Phan
0 Rating 505 views 1 like 0 Comments
Read more
By: On August 14, 2015
Mộng Tình Xứ ChămPa( tác giả : Ngọc Tảo ) Phần1. - Bông Hoa Không NởNgày xưa, khi vương quốc Chăm Pa còn là một đất nước hưng thịnh và phồn hoa, tiểu vương quốc Vijaya là một lãnh địa rộng lớn giàu có, các thương nhân ở nhiều nơi khác đổ về làm ăn, cảnh tượng xem thấy thật đông đúc và rất thịnh vượng, nhưng nhân dân nơi đây vẫn phải chịu cạnh cơ cực do chiến tranh và nạn cướp phá. Năm 1373 niên lịch Saka (tức năm 1451 sau CN) . Bắc ChămPa có đô thành tên Đồ Bàn thuộc tiểu vương Vijaya, Đồ Bàn là một kinh đô to lớn và nhộn nhịp, đó là nơi ở mà vua của các vua ngự đã hàng trăm năm nay, Đồ Bàn cũng là nơi tập trung và chỉ huy hạm đội thủy quân và lục quân lớn nhất mà ChămPa thời đó có, Đồ Bàn được bao bọc bởi tường thành lũy hào vững chắc, kiên cố và hiểm trợ nhằm ngăn chặn các cuộc đánh úp vào kinh đô hòng dành vương quyền tối cao của các lãnh chúa liên bang ở phía nam và cả những ý đồ diệt phá từ các nước phương bắc và tây nam. Bên ngoài thành là vùng đất trồng trọt và những khu rừng quý. Cách ngôi thành Đồ Bàn không xa ở phía trong rừng có một ngôi nhà tranh mái lá, trong nhà chỉ có một bà mẹ và một đứa bé trai mới được ba tuổi, đứa bé này tên JaNin, họ vốn ở tận đất Indrapura, sau khi hoàng gia để mất đất vào tay của người phương Bắc, dân Chăm sống trong cảnh cơ cực và nghèo nàn, sau bao nhiêu trăm năm ở đây với hoang phế và tàn tích của một vương triều đã mất, họ quyết định bỏ xuống phía Nam, nhưng vẫn còn một số ở lại vì không nỡ rời bỏ đất đai, nhà cửa, gia đình JaNin thuộc trong số ở lại, họ và nhiều người khác cố gắng bám vào số ruộng đất đã khai hoang để sống, nhưng họ sống mà không được yên; hàng tháng bọn lính phương Bắc thường đến với số lượng đông, chúng kiểm dân,bắt bớ,lũ trai thanh niên cũng bị bắt làm lính cho chúng, mùa màng đến thì dân Chăm phải trả tiền thuế với giá ở trên trời, mọi của cải và những tặng phẩm mà dân Chăm tích góp đưa cho vị quan ở đây cũng không làm thỏa mãn lòng tham và tội ác của chúng. Những cuộc nổi dậy bùng lên, lửa chưa bén thì đã bị dập tắt hoàn tàn và tàn khóc, nhiều người bị giết và bỏ đói vì không đủ tiền đóng thuế, những ai nổi dậy chống đối thì gia đình bị giết sạch vì tội che giấu và đồng lõa, Cha JaNin dẫn đầu đám đông đánh trả bọn lính, thế là gia đình JaNin bị tàn sát hết, người mẹ phải bồng đứa bé là JaNin trốn trong một đống rơm lớn mới thoát được nạn, sau đó người mẹ bế JaNin chạy dài về hướng nam đến xứ Vijaya và dựng một ngôi nhà tranh nhỏ ở ngoài thành Đồ Bàn, hằng ngày bà mẹ dắt đứa con vào thành tìm cách làm thuê, làm mướn, ở đở cho người ta chỉ để nuôi con và sinh sống qua ngày, cuộc sống hết sức khốn khổ. Thời gian đằng đẵng trôi qua, người mẹ ấy bây giờ mái tóc đã nhanh chóng nhuốm màu mây, từng nếp nhăn đua nhau in vết trên khuôn mặt hốc hác, người mẹ ấy giờ đã già đi nhiều. Còn đứa bé thì đã khôn lớn, trở thành một chàng trai lực lượng và khôi ngô, chàng JaNin năm nay được mười chín tuổi, JaNin da ngâm, tóc xoăn, mặt vuông mũi cao, lưng to vai rộng, dáng đi như loài mãnh sói. Nin rất khỏe, có hôm chàng tìm được một cái thân cây to vốn là loài gỗ quý ở trong rừng, ước chừng nặng hơn cả một xe bò chở thóc, chàng ta liền chặt xuống vác vào thành đem bán để đổi gạo, ai ai trông thấy cũng tấm tắc khen là một người có sức khỏe. Nin rất thích nhìn và ngắm nghía những loại vũ khí mà chàng thấy, vào thành Đồ Bàn, hễ thấy thanh gươm nào hình thù kì lạ là chàng chăm chú nhìn thật lâu, sau đó chạy liền ngay về nhà chặt cây chế tạo lại thanh gươm đó bằng gỗ y chang, chàng giấu những thứ vũ khí bằng gỗ đó trên cây vì sợ mẹ nhìn thấy, hẳn nhiên mẹ chàng không chịu dựng nhà trong thành mà dựng nhà tranh ngoài rừng là có nguyên do, mẹ JaNin đã từng chứng kiến và chịu đựng quá nhiều sự mất mát, mất cha mẹ, mất chồng, anh chị em và họ hàng, mẹ JaNin không muốn mất thêm JaNin, từ nhỏ JaNin được mẹ dạy và dặn rất nhiều lần, mẹ chàng ngăn cấm chàng gây thương tích cho người khác, không dùng vũ khí, chỉ được dùng nỏ và một số thứ để đi săn, JaNin hiểu và không muốn mẹ trông thấy những cái vũ khí tuy rằng bằng gỗ đó, hằng ngày JaNin tập luyện với những thứ vũ khí mà chàng chế tác, chàng có thể sử dụng thành thạo và điêu luyện mọi thứ vũ khí mà chàng tạo ra. Tính chàng như thế nhưng chàng rất thương người, Nin rất thật thà và chàng thương mẹ lắm, hằng ngày chàng được mẹ dạy cho cái chữ, chàng thấy cái chữ của Chăm mình ngoằn nghèo cong nghoeo cũng hay hay nên rất ham thích. Một ngày trời mưa lưa thưa mát mẻ, JaNin bẫy được một lúc cả hai con nai và một con lợn rừng, chàng nhìn vào mắt con nai, không hiểu sao cảm thấy chảnh lòng nên chàng thả cho hai con nai này chảy đi, còn lợn rừng thì chàng liền vác mang vào trong thành ở chỗ ngoài chợ bán cho người bán thịt. Bên trong thành Đồ Bàn, ở trong chợ kẻ bán người rao, người mua dạo chợ đông như hội, con nít nối đuôi nhau đùa nghịch, những nàng thiếu nữ Chăm xinh tươi tuổi đôi mươi cũng ra đây, họ đi chợ và dạo mua những thứ trang sức, những chiếc khăn và những thứ vải quý giá, các thương nhân và ngoại nhân mang mọi thứ quý hiếm ở khắp nơi mang về đây, thật là tấp nập và nhộn nhịp, bọn thanh niên nhìn thấy những thiếu nữ ấy lấy làm vui và thích mắt vô cùng. Trong thành có rất nhiều người đẹp và duyên, trong đó có một người con gái tuổi vừa mười tám, nàng tên là PaRa, PaRa vừa đẹp người lại vừa đẹp nét, đôi mắt thơ ngây to tròn trong vắt của nàng nhìn vào như người mới tỉnh ngủ, quyến rũ ánh nhìn của người khác một cách vô tình và lạ thường; nàng có khuôn mặt tròn, mi nàng cong, môi nàng phai nồng, dáng người gọn gẽ, tiếng nói thỏ thẻ nhưng rất chính chắn và chuẩn mực, nàng có nụ cười duyên làm đắm đuối biết bao nhiêu con trai mang trong mình cái dại dột của tình ái, nàng nhăn mặt củng đủ làm cho người con trai đứng bên cạnh phải thẫn thờ. PaRa mồ côi cả cha lẫn mẹ, nàng sống nhờ trong nhà một người chú từ nhỏ, vì cảm lòng chú nuôi nấng nên nàng làm việc rất chăm chỉ, nàng nấu ăn rất ngon, múa lại càng rất hay, bọn con trai làng thường đua nhau mang quà đến tận nhà tặng nàng nhưng nàng chỉ mỉm cười mà không lấy. Hôm nay nàng PaRa cũng đi chợ, nàng đi với một người em trai tám tuổi lúc nào cũng tươi cười và đòi theo chị gái, đó là em họ của PaRa, họ ra chỗ người bán thịt, chàng JaNin cũng đang ở đấy. Vừa trông thấy PaRa, JaNin đã đứng chôn chân tại chỗ, chàng chưa bao giờ được đứng gần nhìn một người con gái như thế này, Nin mê mẩn tâm thần chăm chú ngắm đôi mắt, đôi môi và đôi khuyên tai nhỏ đáng yêu của nàng, Nin dường như đã bị PaRa hớp hồn ngay từ lần gặp đầu tiên, đúng là cảm giác của đứa con trai lần đầu trông thấy một người con gái xinh đẹp. Còn nàng PaRa thấy có người con trai bên cạnh nhìn mình như vậy, nàng mỉm cười và nhìn JaNin, hai đôi mắt nhìn nhau, nàng thấy khuôn mặt của JaNin thật là ngây ngô và nó làm nàng như muốn bật cười, nàng e dè lấy chiếc khăn choàng đầu che mặt lại, ngoài trời mưa vẫn rơi lưa thưa làm trời thật thoáng mát. Cạnh chỗ người bán thịt đó có những người thợ săn kia, họ mang về một con hổ to lớn, cực kì hung dữ, con hổ bị nhốt trong lồng, mấy đứa con nít súm lại quanh cái lồng reo hò ầm ĩ, chẳng may cửa lồng bị con hổ xé toạc sợi dây, con hổ phóng mình lao ra làm cửa lồng bị gãy gập làm hai, con hổ to lớn thoát ra khỏi lồng, những ai ở quanh đó đều lo mà chạy, trẻ con đàn bà thì ôm nhau đứng núp, những người thợ săn thì thủ thế giăng dây cầm giáo nhưng không ai giám tiến lại gần cả, con hổ to lớn bị bỏ đói nhiều ngày, thấy con lợn rừng chỗ hàng thịt, lại thấy nàng PaRa ở trước mặt liền nhe những chiếc răng nanh gầm lên, nhún đôi chân sau nhảy vồ tới định ngoặm cái đầu nhỏ của nàng PaRa, Nin đứng gần đó, chàng nhanh chân lao tới đẩy PaRa ngã xuống thoát khỏi cái chết trong gang tất, PaRa sợ quá ngất đi mất, con hổ nhanh chóng quay lại về phía JaNin, nhảy tới dùng móng vuốt vồ JaNin, JaNin không kịp trở tay, chàng bị con hổ cào chảy máu nhiều ở ngực, chàng ngã quỵ xuống, con hổ xoay mình và định nhảy tới lần nữa, con hổ gầm lên, Nin nhanh chóng đứng dậy, máu chảy ướt đẫm áo và người của chàng, Nin xé toạc áo mình để lộ thân hình cơ bắp, chàng rút con dao trong người ra,dựng cả tóc gáy, trợn mắt cau mày, điên tiết hét lên một tiếng lớn vang như sấm sét đang muốn xẻ đôi cây to, Nin bước tới,con hổ nghe tiếng thét sợ hãi bước lui mấy bước rồi nằm phục xuống, Nin bước tới thì con hổ càng nằm xuống thấp hơn và tỏ ra vẻ co ro, ai trông thấy cũng kinh sợ , những người thợ săn liền mang cái lồng úp lên con hổ rồi cột lại cửa lồng thật chặt, ai cũng khen Nin tài giỏi và ca ngợi không ngớt lời, chuyện chàng JaNin thuần phục con hổ được mọi người trông thấy truyền tai nhau. Còn nàng PaRa được người nhà đưa về, tới đêm mới tỉnh, nghe kể lại mọi chuyện mới nhớ ra là mình đã được JaNin cứu, từ đó nàng đem lòng ngưỡng mộ và thầm mong nhớ JaNin, chỉ cầu được gặp lại chàng để cảm ơn và thể hiện lòng thật của mình. Chàng JaNin từ nhỏ đã theo mẹ đi làm thuê mướn cho người trong thành, mẹ chàng có làm công cho một nhà giàu nọ, sau này chàng lớn lên cũng làm thuê trong nhà này, trong nhà đó chàng có quen thân với một người thanh niên hơn chàng một tuổi, người thanh niên ấy tên Bố Ca, là một cậu chủ trong gia đình, JaNin xem Bố Ca như là bạn thân và người anh của mình. Bố Ca dáng người vừa, mặt sáng mày ngược, đôi mắt nhìn không thẳng, tính tình đa nghi và tính toán, Bố Ca biết JaNin là một người sức khỏe có thể làm việc gấp hai những kẻ khác nên mới lân la làm thân, thường xuyên cho người mang thức ăn ngon về cho mẹ JaNin để JaNin cảm cái ơn ấy mà làm việc hết sức vì nhà mình hơn, mẹ JaNin tưởng Bố Ca là người tốt nên nói con trai mình phải cố gắng làm việc vì chủ, cũng kể từ ấy mà JaNin chỉ đi săn và làm việc cho nhà Bố Ca mà thôi. Chiều ngày hôm sau Nin vào thành xin Bố Ca cho chàng nghỉ mấy ngày vì chàng bị thương do hổ vồ, nàng PaRa tìm đến gặp, JaNin và PaRa gặp nhau, PaRa và JaNin đưa nhau ra bờ sông tâm sự, bỗng nhiên trời mưa, cả hai nắm tay chạy vào núp trong Tháp Cánh Tiên, đôi trai gái lần đầu tiên được ngồi gần nhau nên cả hai ai cũng ngượng ngùng, trong câu chuyện nàng PaRa tỏ ý cảm kích cái ơn cứu mạng, lời nói hết sức e thẹn và ý nhị làm cho chàng JaNin siêu lòng lúc nào không hay, chàng ấp úng mãi mà chẳng nói thành lời được, hai cặp mắt nhìn nhau đắm đuối, tưởng chừng như là đã thuộc về nhau tự bao giờ, một nụ hôn đầu được trao đi nhẹ nhàng, mưa vẫn rơi trên khung nền lãng mạn của tình yêu. Và kể từ đó trở đi, JaNin và PaRa đem lòng yêu mến nhau, thường xuyên gặp gỡ trao đổi tâm tình. Bố Ca vốn cũng biết đến PaRa, PaRa là một người con gái xinh đẹp mà Bố Ca đã mang lòng mê mẩn nhưng nhiều lần mang quà đến tìm gặp mà không bao giờ gặp được, nay bỗng nhiên nghe PaRa và JaNin là một đôi thì hết sức ghanh tị, lại được JaNin đem chuyện chàng yêu thương PaRa kể thật cho nghe thì Bố Ca lại càng căm tức, hắn ta nghĩ JaNin là một đứa nghèo hèn trong tay chẳng có cái gì mà PaRa lại đi thân với người như vậy, còn nhà mình thì bạc vàng tuy ít nhưng cũng không hề thiếu thốn, gia đình lại giàu có thì kém thua thằng JaNin chỗ nào, từ đó Bố Ca tỏ ý ghen ghét JaNin, những công việc nặng nhọc đều khéo léo sắp xếp để cho mình JaNin làm, buổi sáng ông mặt trời còn chưa ló mặt thì JaNin đã phải lùa đàn trâu ra chăn,chàng hết đi lấy những bó củi to đùng thì lại ra rẫy khai hoang, hết ghánh nước cả ngày thì lại thức trắng đêm đi gặt lúa, có ngày Bố Ca giả cách bị đau kêu JaNin trèo lên tận núi cao hái lá cây thuốc về cho hắn ăn, hắn chỉ mong cho JaNin lên núi bị rắn rít cắn chết, ma quỷ bắt đi cho hắn được một mình yêu lấy PaRa, một bên Bố Ca bốc lột sức JaNin, một bên lại sai người mang thêm nhìu thứ ngon quý đem tặng cho mẹ JaNin,lại chu cấp thêm tiền bạc, JaNin thì vẫn cố gắng làm việc cho tốt, chàng không biết là người bạn thân duy nhất và cũng là người anh mà chàng coi đang cố gắng tìm cách hại mình. Cuộc sống nơi xứ sở Chăm cứ như vậy trôi qua từng ngày, những tai ương cứ âm thầm tìm đến. Năm 1391 niên lịch Saka (tức năm 1469 sau CN) Một ngày mới lại đến trên kinh đô Đồ Bàn. Nhà vua tối thượng ban lệnh cho tất cả thần dân và quân đội chuẩn bị cho cuộc vượt biển tiến đánh một khu vực trọng yếu ở phương bắc, sau những cuộc họp hoàng gia và quan thần, vùng đất được chỉ định đánh phá lần này là Vuyar – thành Hóa châu (Châu Lý), một vùng đất xưa kia của ta đã đánh mất vào tay nước Đại Việt, cần phải đánh phá Hóa châu vì đây là nơi tích trữ gạo dồi dào nhằm cung cấp lương thực cho quân binh của Đại Việt trên đường di chuyển cả đường bộ và đường thủy để đánh chiếm kinh đô của ta.Cả thành dường như chấn động và tấp nập hẳn lên, ở ngoài khơi, những chiếc thuyền độc mộc được dẹp sang một ngả để hàng ngàn những chiến thuyền to lớn của ta vào luân chuyển lương thực và sửa chữa chuẩn bị cho ngày xuất quân, binh lính được chọn lựa và tuyển thêm, bọn thanh niên háo hức đua nhau xin nhập quân, hầu như ai cũng muốn đi đánh trận này, đây chắc chắn là một trận thắng vì nó là một sự bất ngờ được dành cho địch,tinh thần của binh lính thoải mái lúc nào cũng có sự sẵn sàng, đây chỉ là một cuộc đi cướp phá và ai cũng biết là ai đi cũng sẽ có chiến lợi phẩm để mang về, Bố Ca cùng đám bạn cũng đi, Bố Ca nghĩ quân ta đông và nhiều như thế, đi cho biết một lần thế nào là đánh trận và nếu gặp may thì hắn sẽ mang về những chiến lợi phẩm có giá trị. Tất cả được chuẩn bị kĩ lưỡng cho cuộc xuất phát sau nửa tháng nữa.Được tin, JaNin đang cày ruộng, lại thêm mấy đứa bạn rủ nhập quân, JaNin lập tức chạy quay về nhà tìm mẹ, thấy mẹ đang ngồi nhai trầu trước cửa chàng ngồi xuống cầu xin mẹ cho chàng được gia nhập thủy quân, chàng từng theo mấy đứa bạn ra biển đánh cá, chàng thích cái cảm giác được lướt đi trên đầu những con sóng, ở trên những con thuyền giữa đại dương bao la khiến chàng thấy mình thật nhỏ bé giữa thiên nhiên, giữa trời này, chàng thầm cảm ơn các Yang đã ban cho chàng, cho mẹ chàng, PaRa và tất cả mọi người có được một cuộc sống thú vị và vui vẻ. Giữa biển xanh này, chàng thấy thoải mái và tự do. Chàng thích thú khi kể cho mẹ nghe về cảm xúc của chàng trong những lần ra khơi, chàng nài nỉ mẹ cho chàng được đi đánh trận này, chàng sẽ lập công và nhận được những phù hiệu cao quý, những chiến lợi phẩm mang về chàng sẽ đem đổi thành tiền mua vải tặng mẹ, chàng sẽ mua gạo để dành trong nhà, chàng vui mừng khi nghĩ đến những điều đó, nhưng câu trả lời của mẹ làm chàng thất vọng vô cùng.Mẹ chàng ôn tồn đáp :- “ Không đi và đừng đi. Nin! ”Mẹ chàng lấy khăn choàng đầu lâu mồ hôi trên mặt chàng rồi nói tiếp :- “ Hãy hiểu cho nỗi lòng và sự cố gắng của mẹ bấy lâu nay. Mẹ đã thấy con đang sẵn sàng, người khác nhìn vào nghĩ mẹ thật ích kỉ khi giữ con ở nhà. Mẹ không cần những thứ lợi phẩm mà con nói đến từ việc theo theo đoàn quân đi đánh phá. Ngày xưa mẹ ẵm con bỏ làng chạy về nơi này là mong tìm được cuộc sống bình thường với những niềm vui. Nói cho mẹ nghe, con đã giết hay cắt đầu một ai chưa ? “JaNin buông giọng đáp :- “Dạ ! chưa một lần nào, đi đánh trận con sẽ thử” Mẹ chàng khuyên: - “ Con giết người khác hay người khác giết con, mẹ không muốn con đi chết ở đất người. Nhà mình nghèo, mẹ đi làm thuê lấy gạo nấu cháo nuôi con từ ngày con biết bò đến lúc con biết chạy, biết nói, lời mẹ nói con hãy nghe, trận này con không được đi.”JaNin nghe mẹ nói, thất vọng tràn trề, chàng như một đứa trẻ con, chàng buồn, chàng chạy ra ngoài nhảy xuống con suối ở trước nhà tắm để quên đi nỗi buồn này. Đúng lúc đó thì PaRa mang một mớ rau đến, nghe mẹ JaNin kể lại, trông ra ngoài thấy JaNin đang kì cọ tắm mình ở con suối trước nhà thì hai người phụ nữ nhìn nhau cười rất tươi.Đến thời gian hạm đội xuất phát, người ta kéo nhau ra tiễn người thân, PaRa cũng ra tiễn người thân, JaNin thì ra tiễn Bố Ca vì chàng coi Bố Ca như là người anh trai, Bố Ca đắc ý và coi thường JaNin khi thấy JaNin không có mặt trong đội hình xuất phát. Cãnh tiễn người ra trận diễn ra trong nước mắt và cả những niềm vui. Hàng ngàn chiến thuyền dần dần biến mất ở nơi xa tít.Hằng ngày JaNin vẫn đến nhà Bố Ca để nhận công việc làm thuê như bình thường, cứ đến buổi trưa thì PaRa mang cơm đến hai người cùng ăn, tình cảm càng trở nên mặn nồng. Ngày qua ngày, hết JaNin qua nhà PaRa chơi thì JaNin lại dẫn PaRa về nhà với mẹ mình, hai gia đình và chòm xóm láng giềng ai cũng khen là đôi bạn trẻ rất đẹp đôi. Chưa được một tháng thì tin tức truyền về, trận đánh phá thắng lợi, bên ta mất mát ít, thu được khá nhiều chiến lợi phẩm. Gần hai tháng thì hạm đội với những chiếc thuyền to lớn trở về biển của ta, mọi người cùng nhau ra đón trong niềm vui gặp mặt lại người thân. Người nhà Bố Ca ra đón nhưng nhận được tin giữ, Bố Ca và một toán binh của ta bị địch phục kích và bắt sống mang đi vì ham mải miết đuổi theo một gia đình phú hộ trên đường vận chuyển tài sản tháo chạy, thuyền của ta neo ngoài biển nên không thể mạo hiểm tiến sâu vào vùng nội địa để giải cứu toán quân này. Gia đình Bố Ca đau đớn khóc lóc rất thảm thiết, JaNin đang ở ngoài đồng, khi về mới được tin, JaNin tỏ ra rất buồn và oán giận quân địch, gia đình Bố Ca có ơn với chàng, chàng rất muốn đi tìm anh Bố Ca. Ngày tháng trôi qua, tình cảm của PaRa và JaNin dành cho nhau ngày càng sâu nặng. PaRa một đêm mang chuyện nàng yêu và muốn lấy chàng JaNin làm chồng cho người chú nghe, người chú này vốn cũng mến cái tài sức khỏe của chàng JaNin nên hứa sẽ đồng ý kết duyên chàng JaNin cho cháu mình. PaRa đem chuyện ấy nói JaNin nghe, JaNin bên vui bên buồn, chàng vui vì mình thân nghèo mà sắp lấy được vợ, chàng buồn vì người anh của mình là Bố Ca bị bắt ở xứ người ta, sống chết bây giờ chưa rõ, và quan trọng nhất là chàng thương người mẹ già, PaRa phải nói lời an ủi thì JaNin mới đỡ buồn được phần nào. Chàng về nhà mang chuyện PaRa và Bố Ca tỏ rõ tâm tư của mình cho mẹ nghe, chàng nói: - “ Thưa mẹ ! nay mai người ta sẽ đến nhà mình hỏi con về làm chồng, nhưng lòng con chỉ muốn đi tìm anh Bố Ca về rồi sẽ tính chuyện vợ chồng sau, không biết ý mẹ như thế nào..? “ Lần này mẹ JaNin đồng ý cho chàng đi tìm Bố Ca, đây cũng có thể là một trận đánh của riêng chàng mà chẳng cần một hạm đội thủy quân nào cảSau khi suy nghĩ, người mẹ từ tốn nói :- “ Người ta không chê nhà mình nghèo mà muốn lấy con về là người ta thật lòng với con, nhưng nhà Bố Ca đã giúp đỡ hai mẹ con ta rất nhiều, tình là một chuyện nhưng nghĩa con không bao giờ được quên,con hãy nhớ lấy.” JaNin xúc động thưa rằng:- “Lòng con cũng nghĩ như vậy, nhưng hành trình con đi sẽ không biết bao giờ trở về, để mẹ một thân già yếu ở nhà lòng con không an tâm.” Nói xong chàng ta nằm xuống tựa đầu vào đôi chân mẹ già, người mẹ xoa đầu JaNin, rớt nước mắt nhìn ra ngoài hát lên một khúc dân ca. JaNin nghe câu hát ru rồi thiu thiu ngủ đi lúc nào không hay. Đêm đó, JaNin đi đến nhà PaRa nói thật nỗi lòng của mình, bên nhà PaRa cũng không vội nên đồng ý ý muốn của chàng, sau đó JaNin và PaRa cùng nhau ra chỗ Tháp Cánh Tiên ở giữa thành, trời lại bỗng mưa, ông trời thật biết khéo đùa, mỗi lần hai người ở bên nhau thì mưa lại rơi xuống, nhưng chỉ một lúc sau thì mưa đã tạnh, hai người trao cho nhau những tình cảm yêu thương chân thành, những giãi bày, tâm sự của đôi trai gái thì thầm dưới ánh sáng lung linh của ánh sao xuyên qua tàn cây in lên bóng Tháp một thứ màu sắc mê hoặc,những lời hứa được trao đi, những lời thề được trao lại, một tình yêu giản dị và thơ mộng của đôi trai gái Chăm, dưới bóng Tháp hùng vĩ, PaRa tặng cho JaNin một bài múa, nàng đứng lên múa,nàng bắt đầu bước đi, nhịp điệu có khi nhanh có khi chậm, cung cách đi đứng hết sức ý tứ, những bàn tay của nàng lúc xòe ra lúc uốn cong như loài bông hoa nở rộ, nụ cười thơ ngây càng tô thêm màu sắc cho điệu múa đẹp đẽ, JaNin dường như bị hoa mắt trước nàng tiên trước mặt, chàng cũng yêu thích múa hát, chàng đứng dậy bước đến gần PaRa cất tiếng hát, những bàn tay của chàng cũng xòe ra khép vào đung đưa theo cánh tay PaRa, đôi chân chàng nhanh hơn, chàng bước tới nhanh rồi chậm rãi lui xuống, vừa múa vừa hát vòng quanh nàng, PaRa và JaNin như hai con chim non bay quấn quýt đùa dỡn nhau, điệu múa như là tìm thấy được niềm vui trong cuộc sống vậy. Sáng sớm hôm sau, PaRa và mẹ JaNin cùng ra tiễn chàng, nàng PaRa tháo ba chiếc vòng vàng ở tay ra cho JaNin mang theo phòng lúc cấp bách, để có tiền đi đường cho con, mẹ JaNin đem hết những thứ trong nhà có giá trị đổi thành ít tiền vàng cho JaNin, JaNin một mình một ngựa thẳng theo con đường đến hướng bắc mà chạy, phía sau chàng là những giọt nước mắt chia ly của người mẹ và người yêu, , , , hai người phụ nữ với những đôi mắt xa xăm nhìn theo bóng JaNin khuất dần sau những bụi cây rồi mất dạng về đường chân trời, mẹ JaNin vẫn đứng đó nhìn dù JaNin đã đi rất xa. Làm sao có thể hiểu được hết ý nghĩa những giọt nước mắt mà một người mẹ dành cho đứa con mình. “ Mẹ mang con trong bụng,trời sinh raĐôi chân con chưa vững, cất tiếng khóc ê aMẹ dạy con ba tiếng : ChămPa, Mẹ và ChaDòng máu chảy trong con là đất và quê nhà Bầu sữa mẹ căng tròn, con nằm ngoan chờ đợiMẹ ru con giấc ngủ, cha nâng bước con điCha mẹ đi trồng lúa,thành hạt cơm thơm phứcNhững lời con đã cãi, cha mẹ chẳng trách chi Trời làm cảnh mưa gió, Mẹ nuôi con khó nhọcCha ghánh đời nghèo khó,ghánh cả con trên lưngNhững chiếc áo mỏng vai, Cha Mẹ mặc từ đóSông núi lớn trước mắt rồi con sẽ thấy rõ. Nè ne neChim non cất cánh từ trong ổ Cá con vẫy vùng ra biển khơiChim khôn cá lớn ngày tháng dàiCon đã nên người con trả cho ai “ JaNin ngày đi đêm nghỉ, chàng đi hơn tháng trời mới đến được nước Việt, tin tức về Bố Ca và toán binh lính của ta hầu như không ai biết cả, nhưng JaNin vẫn không nản lòng, tiền bạc trong người hết, chàng phải bán luôn con ngựa của mình, nhưng chiếc vòng vàng PaRa trao cho chàng vẫn giữ bên mình, ngày tháng tìm kiếm tha phương, hai tháng trời trôi qua nhanh chóng trong niềm vô vọng, một ngày kia chàng đi đến một vùng núi mỏ vàng, ở đây con người thay nhau làm việc cả ngày lẫn đêm, mặt mũi ai nấy lem luốc và bơ phờ vì công việc khổ cực, tiền bạc trong tay đã hết sạch, JaNin xin vào làm ở mỏ vàng này và người ta nhận ngay bởi nhìn vào là biết JaNin là người có sức khỏe, ở trong mỏ, nhìn từ xa JaNin trông thấy một hình dáng thân quen, tuy không nhìn rõ mặt nhưng chàng nhận ra ngay đó là anh Bố Ca, JaNin tìm đến gặp thì quả đúng là Bố Ca thì vui mừng khôn xiết, Bố Ca nhận ra JaNin, cảm động quá ứa nước mắt mà khóc rống lên như đứa trẻ con, nói cũng chẳng thành lời, JaNin liền xin người ta cho chàng làm thay anh mình để Bố Ca nghỉ ngơi, tới đêm JaNin mới xong việc, hai anh em ngồi nói chuyện với nhau, Bố Ca kể về những chuyện mà mình đã trải qua,từ khi qua đây , Bố Ca bị áp bức, bị đánh,bị chửi mắng, ăn uống lại hết sức khổ sở, nay gặp lại JaNin thì dường như được cảm thấy cơ hội thoát thân chắc hơn và hắn đỡ cô đơn rất nhiều,JaNin kể về những chuyện ở quê, kể về mẹ, về PaRa, bây giờ tìm đã tìm được Bố Ca, chàng hứa sẽ tìm mọi cách để đưa anh mình về đoàn tụ với gia đình.Sáng hôm sau, JaNin lại đi làm thay Bố Ca, trong lúc làm, chàng quan sát địa hình, hỏi thăm địa vật, xác định đường đi nước chạy ngay từ trong đầu, chàng nhận thấy cạnh quả núi này có một con sông chảy quanh khu mỏ vàng, sông rộng và sâu, nước chảy rất xiết, người ta lại không xây cầu, nhiều người bị chết đuối khi qua sông này vì bỏ chạy,tất cả nơi ở của người và vùng mỏ đều được lắp hào, lại để ý thấy bọn canh gác rất đông, chúng thay phiên nhau ba lần một ngày, việc thoát khỏi nơi này tưởng chừng như không dễ một chút nào.JaNin ngày đêm suy nghĩ, tìm cách cứu Bố Ca, còn Bố Ca thì giả cách bị bệnh, nằm liệt tại cái chòi của mình không đi làm, tên quản đốc thấy JaNin làm thay cho Bố Ca là tên có sức khỏe thì cũng thầm đồng ý, không hỏi đến Bố Ca nữa. JaNin đem suy nghĩ của mình nói cho Bố Ca nghe, chàng nói cần thời gian để tìm cách, chỉ cần có sơ hở thì hai anh em sẽ thoát được, bằng nếu hết cách thì sẽ lấy ba chiếc vòng vàng của PaRa cho để đổi lấy sự tự do của anh Bố Ca, còn thân mình sẽ tính sau, nói xong chàng mang ba cái vòng vàng ra cho Bố Ca xem, Bố Ca trông thấy vòng vàng, trong ánh mắt rạng rỡ vui mừng ánh lên những toan tính, lấy cớ JaNin đi làm mang theo vòng vàng dễ bị đánh rơi nên Bố Ca đòi giữ những chiếc vòng ấy cho an tâm, tất nhiên là JaNin không từ chối. Một tuần trôi qua, vẫn không thấy JaNin nhắc đến chuyện bỏ trốn, Bố Ca cảm thấy hết sức sốt ruột, cũng không thể giả bệnh hoài. Sáng hôm đó, chờ khi JaNin đi làm rồi, Bố Ca lén mang ba cái vòng vàng tìm đến tên quản đốc, ở đây một thời gian dài nên Bố Ca cũng hiểu và biết nói tiếng người nước Việt, Bố Ca dùng lời ngon ngọt và lí lẽ tỏ rõ cho tên quản đốc nghe, tên quản đốc này tính lại tham lam, thấy vàng thì nhận ngay, hắn nghĩ cho Bố Ca về, để JaNin lại thì cũng tốt, chỉ lợi chứ không hại, hắn liền cho người mở cổng thả cho Bố Ca đi, lại thấy Bố Ca yếu ớt nên cho thêm con ngựa già, Bố Ca được ra ngoài, cắm đầu phi ngựa mà chạy, không biết trời đất là gì, cũng không nhớ tới JaNin đang ở phía sau nữa, hắn chỉ biết là cuộc sống mới và nàng PaRa đang ở phía trước mà thôi. Đêm JaNin làm về, hỏi thăm thì biết Bố Ca dùng vàng đổi thân, đã được thả đi từ sáng, trong lòng JaNin buồn bã, cô đơn vô cùng, chàng nhớ mẹ và nhớ PaRa rất
0 Rating 138 views 1 like 0 Comments
Read more
By: On August 31, 2017
NHÂN TÀI NG??I CH?M TRONG ÂM NH?C Ngu?n: FBer Hu?nh Duy L?c Nh?ng ng??i yêu nh?c ? Vi?t Nam ??u bi?t nam ca s? Ch? Linh n?i ti?ng v?i nh?ng ca khúc thu?c dòng nh?c bolero tr??c n?m 1975 ? mi?n Nam là ng??i dân t?c Ch?m, nh?ng có l? r?t ít ng??i bi?t r?ng nh?c s? T? Công Ph?ng, tác gi? c?a nhi?u ca khúc tr? tình r?t quen thu?c v?i công chúng, c?ng là m?t ng??i thu?c dân t?c Ch?m sinh n?m 1943 t?i Ninh Thu?n. Trong g?n n?a th? k?, Ch? Linh ?ã kh?ng ??nh v? trí c?a mình nh? là Ông hoàng c?a dòng nh?c bolero (v? th? c?a anh ?ã g?n nh? là v? th? ??c tôn vì nh?ng ca s? tài n?ng khác c?a dòng nh?c này nh? Duy Khánh và Nh?t Tr??ng ??u ?ã qua ??i) trong khi nh?c s? T? Công Ph?ng v?n ???c coi là m?t trong nh?ng nh?c s? tài hoa ?ã góp ph?n làm nên di?n m?o c?a n?n tân nh?c Vi?t Nam tr??c và sau n?m 1975. Nhà th? Du T? Lê ?ã gi?i thi?u s? l??c v? b??c ??u ??n v?i âm nh?c c?a T? Công Ph?ng: “Tôi không bi?t T? Công Ph?ng tìm ??n v?i âm nh?c hay âm nh?c ??a tay gõ nh?ng ti?ng gõ r?t rè ??u tiên, n?i cánh c?a tâm h?n, khi ông m?i 13 tu?i, lúc còn theo h?c b?c ti?u h?c ? quê h??ng Phan Rang, Ninh Thu?n. Ông k?, th?i ?i?m ?ó, m?t l?n, khi tình c? nghe ng??i anh c? ?àn và hát bài “Con thuy?n không b?n” c?a ??ng Th? Phong và “Tr??ng Chi” c?a V?n Cao, ông b?i h?i, xúc ??ng. Ch?m m?t ??u tiên v?i âm nh?c khi?n ông ngây ng?t nh? s? ch?m m?t v?i tình yêu th? nh?t. Ông b?t ??u h?c nh?c v?i ng??i anh, qua nh?ng câu h?i ??n gi?n v? các n?t nh?c, cách ?ánh ?àn. Ông nói: “Nh?ng mãi t?i n?m 16 tu?i, tôi m?i th?c s? hi?u bi?t v? âm nh?c m?t cách sâu s?c qua cu?n sách nh?c nhan ?? ‘Harmonie et Orchestration’ c?a Robert de Kers, xu?t b?n t?i Paris n?m 1944 mà tôi v?n còn gi? nh? m?t k? ni?m quý báu”. L?n ??u tiên ông b??c lên sân kh?u là khi ?ang h?c n?m l?p nh?t (l?p 5) tr??ng Nam Phan Rang, Sau ?ó, ông ???c ?? c? ?i hát ? các bu?i l? l?n, thi ?ua cùng các tr??ng ti?u h?c khác. Ông luôn ???c ch?n lên sân kh?u ??n ca trong các bu?i sinh ho?t v?n ngh? toàn tr??ng. Hai n?m cu?i cùng c?a b?c trung h?c ? các tr??ng Duy Tân (Phan Rang) và Tr?n H?ng ??o (?à L?t), ông ???c ch?n làm tr??ng ban v?n ngh? toàn tr??ng. N?m 1961, ông sáng tác ca khúc “Bây gi? tháng m?y”. Ông cho bi?t: “Nh?ng tôi không dám trình bày tr??c công chúng. Ph?n vì nhát, ph?n ch?a tin t??ng l?m vào tài sáng tác c?a mình”.Th?i gian ? ?à L?t, T? Công Ph?ng cùng m?t s? b?n h?c thành l?p ban nh?c Ngàn Thông, ch?i hàng tu?n cho ?ài phát thanh ?à L?t. Ca khúc “Bây gi? tháng m?y” c?a ông ???c trình bày l?n ??u tiên qua làn sóng ?i?n này. Ngay sau ?ó, ông nh?n ???c r?t nhi?u th? khen ng?i. Nh?ng b?c th? khen ng?i ?ã khuy?n khích T? Công Ph?ng m?nh d?n h?n trong lãnh v?c sáng tác. Và l?n l??t, nh?ng ca khúc nh? “Mùa thu mây ngàn,” “Bài cho em”… ra ??i". Anh Tr??ng Tu?n, m?t ca s? tr? c?ng thu?c dân t?c Ch?m nh? T? Công Ph?ng, ?ã ch?n ca khúc "Mùa thu mây ngàn" c?a T? Công Ph?ng ?? th? hi?n vì mu?n ?em gi?ng hát c?a mình ?? di?n t? nh?ng c?m xúc nh? nhàng nh?ng sâu l?ng trong m?t sáng tác âm nh?c c?a ng??i ??ng h??ng n?i ti?ng trong n?n tân nh?c Vi?t Nam. Ca khúc “Mùa thu mây ngàn” v?i gi?ng hát ca s? Tr??ng Tu?n:http://www.nhaccuatui.com/…/mua-thu-may-ngan-truong-tuan.kV… Video clip “Mùa thu mây ngàn” v?i gi?ng hát ca s? Tr??ng Tu?n: https://youtu.be/W4QNOZZi6Ig ?nh: Nh?c s? T? Công Ph?ng, ca s? Tr??ng Tu?n (ng?i gi?a hai ng??i b?n) và nh?c ph?m “Mùa thu mây ngàn”, danh ca Ch? Linh (Linh Ch?). Tu?n Tr??ng. Tuan Inu. Jalan Truong Tuy?n ?àng. The Dung Tran.Hu?nh Duy L?c. T? Nguy?n T?
0 Rating 611 views 1 like 0 Comments
Read more