Select
Tag Cloud

Anything in here will be replaced on browsers that support the canvas element

  • Facebook
  • Yahoo
  • Google
  • Live
  • Twitter
  • Live
Uncategorized
By: On January 12, 2012
Tìm Về Nguồn Cội Jaya Pak Kraung Từ xa vạn daëm Tìm về cội ngưồn Ở tuổi ” Thất thập cổ lai hy” Ôi Thánh địa Mỹ-Sơn! Vùng đất “Thánh Linh” Trung tâm Thần Quyền Và Quyền Lực Chánh -Trị Của dân tộc và đất nước Champa yêu dấu! Của một thời xa xưa ấy, Một thời vang danh Cả vùng Đông Nam Á Nay còn đâu xa mã Quân Vương Hoàng Hậu Còn đâu quần thần, quan quân, nghiêm nghị, Nghênh đón đức Vua “Cầu Thánh Lễ” Cho quốc thái dân an! Đường xuyên Thánh-địa lá vàng dệt lối, Đàn voi thiêng im tiếng tự bao giờ. Trụ cột, pho tượng sụp đỗ ngổn ngang, Tháp cổ rêu phong phế tích hoang tàn Tu sĩ gởi hồn trong mây ngàn gió núi Quan quân, thần dân AÅn mình trên dãy núi Sulaha (1) Đeå rồi hóa thạch Làm lũy Thành bao bọc Thánh Đô. Con cháu đời nay, Đời sau và mãi mãi; Đến cung nghinh Thánh Địa Tuûi hờn, xót xa, kiêu hãnh. Chân bước đi trên lối mòn Của hơn ngàn năm trước Mà dấu chân xưa của tổ tiên ta Còn in đậm nơi đây Hồn thiêng sông núi Như văng vẳng tận ngàn mây. Gạch đá Tháp Thiêng thay màu đổi sắc Nhuộm ánh thời gian Ghi dấu tích lịch sử Champa. Đền Tháp thâm nghiêm kỳ vĩ Văn minh kiến trúc rực rỡ Từ sau công nguyên đến thời Trung Cổ. Đến ngày nay Được nhân loại ôm vào loøng Tặng cho mỹ danh “Di sản Văn-hóa thế giới”. Đường nét hoa văn chạm trổ Muôn hình muôn vẻ; Nổi bật trên tường gạch đỏ sậm rêu phong. Là tuyệt tác điêu khắc tinh xảo Của tiền nhân ta; Đã tô điểm cho giang sơn gấm vóc Champa Thêm khởi sắc, thêm hồn, thêm sức mạnh Còn nói lên cả một nền văn minh Kiến trúc hoành tráng Một nghệ thuật điêu khắc Trên đá gạch của đền đài Tưởng chừng như những nét “hoa phong” Vẽ trên nhung gấm lụa là! Các “văn bia” dù nghiêng ngã Hay còn đứng vững như đồng Vẫn thách đố với thời gian Với gió núi mưa ngàn Với bàn tay bạo tàn của nhân thế Để truyền lại cho hậu duệ Champa Biết được lịch sử và văn hóa cội nguồn dân tộc! Ôi đức vua “Bhadravarman” Ngài đã dâng hết vùng địa linh nhân kiệt Với đền Tháp uy nghi rữc rỡ Với đất đai mầu mỡ, cư dân cần cù lương thiện Ngài cũng dâng hết cho vị Thần “Bhadresvara” Vị thần đầy quyền uy. Bảo vệ Vương Quyền Non sông gấm vóc và dân tộc Champa, Một đất nước hùng mạnh Với sở trường về Tượng binh và hải-chiến Với nền văn hóa nghệ thuật đầy tính nhân bản Một nền kiến trúc điêu khắc sáng chói. Một nền kinh tế nông nghiệp “Sung mãn” Mà sao giờ đây đất nước và dân tộc Chỉ còn lại điêu linh tan tác! Vì đâu gây dựng cho nên nổi này?  (chinh phụ ngâm) Vì các thời đại Vua chúa ngày xưa Trông cậy hoàn toàn vào Thần Thánh che chở?! Mà không vận dụng trí tuệ và lòng yêu nước dân tộc? Hoặc, do sự xoay vần của lịch sử? Hay do luật đào thải của thời gian? Do sự ghen tuông đố kỵ của tạo hóa? Hay do sự tham tàn chiếm đoạt Phát xuất từ sâu thẫm của lòng người? Để dập vùi tan nát nước non Chiêm?! Ngày nay du khách mọi nơi trên thế giới Đến thăm viếng Thánh-địa Mỹ Sơn, Không phải đi tìm ngọc ngà châu báo Không phải đến nơi đô hội điểm trang Không phải đến bãi biển Nha Trang, Đại Lãnh Để thảnh thơi tắm mát. Mà đến Thánh-địa Mỹ-Sơn Để chiêm ngưỡng những công trình kỳ vĩ Của chất xám dân tộc Champa, Từ thời văn minh cổ. Đeå dựng xây từ A,700 năm nay. Đến để lắng động tâm tư Nghe những lời thì thầm Của Thần Thánh ngày xưa, trách móc nguyền rủa Những kẻ tội đồ, phá hoại vùng đất Thánh Linh. Để nghe những tiếng nấc nghẹn ngào rất nhỏ Của các Vua Chúa Champa ngày xưa Không giữ được nước và dân tộc các Ngài! Đến để chia sẽ với nỗi lòng của dân tộc Chăm Đang ấp ủ trong lòng Tháp cổ Với miên viễn xót xa! Trong buổi chiều tà càng xuống thấp, Núi rừng Thánh-Địa càng đượm vẻ thâm u. Là hậu-duệ của dân tộc Chăm Lòng cảm thấy u buồn, quì gối chấp tay bái biệt Tiền nhân Tôi quay gót rời Thánh-Địa Từng bước chân âm thầm Với sự ngậm ngùi rơi lệ Thấm vào loøng đất mẹ Champa!./. (1) Sulaha: Dãy núi phía Đông của Thánh địa Mỹ Sơn.  Trích từ cuốn Vijaya#8 Source: www.ilimochampa.org
0 Rating 90 views 0 likes 0 Comments
Read more
Uncategorized
By: On January 12, 2012
Tìm Về Nguồn Cội Jaya Pak Kraung Từ xa vạn daëm Tìm về cội ngưồn Ở tuổi ” Thất thập cổ lai hy” Ôi Thánh địa Mỹ-Sơn! Vùng đất “Thánh Linh” Trung tâm Thần Quyền Và Quyền Lực Chánh -Trị Của dân tộc và đất nước Champa yêu dấu! Của một thời xa xưa ấy, Một thời vang danh Cả vùng Đông Nam Á Nay còn đâu xa mã Quân Vương Hoàng Hậu Còn đâu quần thần, quan quân, nghiêm nghị, Nghênh đón đức Vua “Cầu Thánh Lễ” Cho quốc thái dân an! Đường xuyên Thánh-địa lá vàng dệt lối, Đàn voi thiêng im tiếng tự bao giờ. Trụ cột, pho tượng sụp đỗ ngổn ngang, Tháp cổ rêu phong phế tích hoang tàn Tu sĩ gởi hồn trong mây ngàn gió núi Quan quân, thần dân AÅn mình trên dãy núi Sulaha (1) Đeå rồi hóa thạch Làm lũy Thành bao bọc Thánh Đô. Con cháu đời nay, Đời sau và mãi mãi; Đến cung nghinh Thánh Địa Tuûi hờn, xót xa, kiêu hãnh. Chân bước đi trên lối mòn Của hơn ngàn năm trước Mà dấu chân xưa của tổ tiên ta Còn in đậm nơi đây Hồn thiêng sông núi Như văng vẳng tận ngàn mây. Gạch đá Tháp Thiêng thay màu đổi sắc Nhuộm ánh thời gian Ghi dấu tích lịch sử Champa. Đền Tháp thâm nghiêm kỳ vĩ Văn minh kiến trúc rực rỡ Từ sau công nguyên đến thời Trung Cổ. Đến ngày nay Được nhân loại ôm vào loøng Tặng cho mỹ danh “Di sản Văn-hóa thế giới”. Đường nét hoa văn chạm trổ Muôn hình muôn vẻ; Nổi bật trên tường gạch đỏ sậm rêu phong. Là tuyệt tác điêu khắc tinh xảo Của tiền nhân ta; Đã tô điểm cho giang sơn gấm vóc Champa Thêm khởi sắc, thêm hồn, thêm sức mạnh Còn nói lên cả một nền văn minh Kiến trúc hoành tráng Một nghệ thuật điêu khắc Trên đá gạch của đền đài Tưởng chừng như những nét “hoa phong” Vẽ trên nhung gấm lụa là! Các “văn bia” dù nghiêng ngã Hay còn đứng vững như đồng Vẫn thách đố với thời gian Với gió núi mưa ngàn Với bàn tay bạo tàn của nhân thế Để truyền lại cho hậu duệ Champa Biết được lịch sử và văn hóa cội nguồn dân tộc! Ôi đức vua “Bhadravarman” Ngài đã dâng hết vùng địa linh nhân kiệt Với đền Tháp uy nghi rữc rỡ Với đất đai mầu mỡ, cư dân cần cù lương thiện Ngài cũng dâng hết cho vị Thần “Bhadresvara” Vị thần đầy quyền uy. Bảo vệ Vương Quyền Non sông gấm vóc và dân tộc Champa, Một đất nước hùng mạnh Với sở trường về Tượng binh và hải-chiến Với nền văn hóa nghệ thuật đầy tính nhân bản Một nền kiến trúc điêu khắc sáng chói. Một nền kinh tế nông nghiệp “Sung mãn” Mà sao giờ đây đất nước và dân tộc Chỉ còn lại điêu linh tan tác! Vì đâu gây dựng cho nên nổi này?  (chinh phụ ngâm) Vì các thời đại Vua chúa ngày xưa Trông cậy hoàn toàn vào Thần Thánh che chở?! Mà không vận dụng trí tuệ và lòng yêu nước dân tộc? Hoặc, do sự xoay vần của lịch sử? Hay do luật đào thải của thời gian? Do sự ghen tuông đố kỵ của tạo hóa? Hay do sự tham tàn chiếm đoạt Phát xuất từ sâu thẫm của lòng người? Để dập vùi tan nát nước non Chiêm?! Ngày nay du khách mọi nơi trên thế giới Đến thăm viếng Thánh-địa Mỹ Sơn, Không phải đi tìm ngọc ngà châu báo Không phải đến nơi đô hội điểm trang Không phải đến bãi biển Nha Trang, Đại Lãnh Để thảnh thơi tắm mát. Mà đến Thánh-địa Mỹ-Sơn Để chiêm ngưỡng những công trình kỳ vĩ Của chất xám dân tộc Champa, Từ thời văn minh cổ. Đeå dựng xây từ A,700 năm nay. Đến để lắng động tâm tư Nghe những lời thì thầm Của Thần Thánh ngày xưa, trách móc nguyền rủa Những kẻ tội đồ, phá hoại vùng đất Thánh Linh. Để nghe những tiếng nấc nghẹn ngào rất nhỏ Của các Vua Chúa Champa ngày xưa Không giữ được nước và dân tộc các Ngài! Đến để chia sẽ với nỗi lòng của dân tộc Chăm Đang ấp ủ trong lòng Tháp cổ Với miên viễn xót xa! Trong buổi chiều tà càng xuống thấp, Núi rừng Thánh-Địa càng đượm vẻ thâm u. Là hậu-duệ của dân tộc Chăm Lòng cảm thấy u buồn, quì gối chấp tay bái biệt Tiền nhân Tôi quay gót rời Thánh-Địa Từng bước chân âm thầm Với sự ngậm ngùi rơi lệ Thấm vào loøng đất mẹ Champa!./. (1) Sulaha: Dãy núi phía Đông của Thánh địa Mỹ Sơn.  Trích từ cuốn Vijaya#8 Source: www.ilimochampa.org
0 Rating 90 views 0 likes 0 Comments
Read more
Uncategorized
By: On January 12, 2012
Tìm Về Nguồn Cội Jaya Pak Kraung Từ xa vạn daëm Tìm về cội ngưồn Ở tuổi ” Thất thập cổ lai hy” Ôi Thánh địa Mỹ-Sơn! Vùng đất “Thánh Linh” Trung tâm Thần Quyền Và Quyền Lực Chánh -Trị Của dân tộc và đất nước Champa yêu dấu! Của một thời xa xưa ấy, Một thời vang danh Cả vùng Đông Nam Á Nay còn đâu xa mã Quân Vương Hoàng Hậu Còn đâu quần thần, quan quân, nghiêm nghị, Nghênh đón đức Vua “Cầu Thánh Lễ” Cho quốc thái dân an! Đường xuyên Thánh-địa lá vàng dệt lối, Đàn voi thiêng im tiếng tự bao giờ. Trụ cột, pho tượng sụp đỗ ngổn ngang, Tháp cổ rêu phong phế tích hoang tàn Tu sĩ gởi hồn trong mây ngàn gió núi Quan quân, thần dân AÅn mình trên dãy núi Sulaha (1) Đeå rồi hóa thạch Làm lũy Thành bao bọc Thánh Đô. Con cháu đời nay, Đời sau và mãi mãi; Đến cung nghinh Thánh Địa Tuûi hờn, xót xa, kiêu hãnh. Chân bước đi trên lối mòn Của hơn ngàn năm trước Mà dấu chân xưa của tổ tiên ta Còn in đậm nơi đây Hồn thiêng sông núi Như văng vẳng tận ngàn mây. Gạch đá Tháp Thiêng thay màu đổi sắc Nhuộm ánh thời gian Ghi dấu tích lịch sử Champa. Đền Tháp thâm nghiêm kỳ vĩ Văn minh kiến trúc rực rỡ Từ sau công nguyên đến thời Trung Cổ. Đến ngày nay Được nhân loại ôm vào loøng Tặng cho mỹ danh “Di sản Văn-hóa thế giới”. Đường nét hoa văn chạm trổ Muôn hình muôn vẻ; Nổi bật trên tường gạch đỏ sậm rêu phong. Là tuyệt tác điêu khắc tinh xảo Của tiền nhân ta; Đã tô điểm cho giang sơn gấm vóc Champa Thêm khởi sắc, thêm hồn, thêm sức mạnh Còn nói lên cả một nền văn minh Kiến trúc hoành tráng Một nghệ thuật điêu khắc Trên đá gạch của đền đài Tưởng chừng như những nét “hoa phong” Vẽ trên nhung gấm lụa là! Các “văn bia” dù nghiêng ngã Hay còn đứng vững như đồng Vẫn thách đố với thời gian Với gió núi mưa ngàn Với bàn tay bạo tàn của nhân thế Để truyền lại cho hậu duệ Champa Biết được lịch sử và văn hóa cội nguồn dân tộc! Ôi đức vua “Bhadravarman” Ngài đã dâng hết vùng địa linh nhân kiệt Với đền Tháp uy nghi rữc rỡ Với đất đai mầu mỡ, cư dân cần cù lương thiện Ngài cũng dâng hết cho vị Thần “Bhadresvara” Vị thần đầy quyền uy. Bảo vệ Vương Quyền Non sông gấm vóc và dân tộc Champa, Một đất nước hùng mạnh Với sở trường về Tượng binh và hải-chiến Với nền văn hóa nghệ thuật đầy tính nhân bản Một nền kiến trúc điêu khắc sáng chói. Một nền kinh tế nông nghiệp “Sung mãn” Mà sao giờ đây đất nước và dân tộc Chỉ còn lại điêu linh tan tác! Vì đâu gây dựng cho nên nổi này?  (chinh phụ ngâm) Vì các thời đại Vua chúa ngày xưa Trông cậy hoàn toàn vào Thần Thánh che chở?! Mà không vận dụng trí tuệ và lòng yêu nước dân tộc? Hoặc, do sự xoay vần của lịch sử? Hay do luật đào thải của thời gian? Do sự ghen tuông đố kỵ của tạo hóa? Hay do sự tham tàn chiếm đoạt Phát xuất từ sâu thẫm của lòng người? Để dập vùi tan nát nước non Chiêm?! Ngày nay du khách mọi nơi trên thế giới Đến thăm viếng Thánh-địa Mỹ Sơn, Không phải đi tìm ngọc ngà châu báo Không phải đến nơi đô hội điểm trang Không phải đến bãi biển Nha Trang, Đại Lãnh Để thảnh thơi tắm mát. Mà đến Thánh-địa Mỹ-Sơn Để chiêm ngưỡng những công trình kỳ vĩ Của chất xám dân tộc Champa, Từ thời văn minh cổ. Đeå dựng xây từ A,700 năm nay. Đến để lắng động tâm tư Nghe những lời thì thầm Của Thần Thánh ngày xưa, trách móc nguyền rủa Những kẻ tội đồ, phá hoại vùng đất Thánh Linh. Để nghe những tiếng nấc nghẹn ngào rất nhỏ Của các Vua Chúa Champa ngày xưa Không giữ được nước và dân tộc các Ngài! Đến để chia sẽ với nỗi lòng của dân tộc Chăm Đang ấp ủ trong lòng Tháp cổ Với miên viễn xót xa! Trong buổi chiều tà càng xuống thấp, Núi rừng Thánh-Địa càng đượm vẻ thâm u. Là hậu-duệ của dân tộc Chăm Lòng cảm thấy u buồn, quì gối chấp tay bái biệt Tiền nhân Tôi quay gót rời Thánh-Địa Từng bước chân âm thầm Với sự ngậm ngùi rơi lệ Thấm vào loøng đất mẹ Champa!./. (1) Sulaha: Dãy núi phía Đông của Thánh địa Mỹ Sơn.  Trích từ cuốn Vijaya#8 Source: www.ilimochampa.org
0 Rating 90 views 0 likes 0 Comments
Read more
Uncategorized
By: On January 12, 2012
Tìm Về Nguồn Cội Jaya Pak Kraung Từ xa vạn daëm Tìm về cội ngưồn Ở tuổi ” Thất thập cổ lai hy” Ôi Thánh địa Mỹ-Sơn! Vùng đất “Thánh Linh” Trung tâm Thần Quyền Và Quyền Lực Chánh -Trị Của dân tộc và đất nước Champa yêu dấu! Của một thời xa xưa ấy, Một thời vang danh Cả vùng Đông Nam Á Nay còn đâu xa mã Quân Vương Hoàng Hậu Còn đâu quần thần, quan quân, nghiêm nghị, Nghênh đón đức Vua “Cầu Thánh Lễ” Cho quốc thái dân an! Đường xuyên Thánh-địa lá vàng dệt lối, Đàn voi thiêng im tiếng tự bao giờ. Trụ cột, pho tượng sụp đỗ ngổn ngang, Tháp cổ rêu phong phế tích hoang tàn Tu sĩ gởi hồn trong mây ngàn gió núi Quan quân, thần dân AÅn mình trên dãy núi Sulaha (1) Đeå rồi hóa thạch Làm lũy Thành bao bọc Thánh Đô. Con cháu đời nay, Đời sau và mãi mãi; Đến cung nghinh Thánh Địa Tuûi hờn, xót xa, kiêu hãnh. Chân bước đi trên lối mòn Của hơn ngàn năm trước Mà dấu chân xưa của tổ tiên ta Còn in đậm nơi đây Hồn thiêng sông núi Như văng vẳng tận ngàn mây. Gạch đá Tháp Thiêng thay màu đổi sắc Nhuộm ánh thời gian Ghi dấu tích lịch sử Champa. Đền Tháp thâm nghiêm kỳ vĩ Văn minh kiến trúc rực rỡ Từ sau công nguyên đến thời Trung Cổ. Đến ngày nay Được nhân loại ôm vào loøng Tặng cho mỹ danh “Di sản Văn-hóa thế giới”. Đường nét hoa văn chạm trổ Muôn hình muôn vẻ; Nổi bật trên tường gạch đỏ sậm rêu phong. Là tuyệt tác điêu khắc tinh xảo Của tiền nhân ta; Đã tô điểm cho giang sơn gấm vóc Champa Thêm khởi sắc, thêm hồn, thêm sức mạnh Còn nói lên cả một nền văn minh Kiến trúc hoành tráng Một nghệ thuật điêu khắc Trên đá gạch của đền đài Tưởng chừng như những nét “hoa phong” Vẽ trên nhung gấm lụa là! Các “văn bia” dù nghiêng ngã Hay còn đứng vững như đồng Vẫn thách đố với thời gian Với gió núi mưa ngàn Với bàn tay bạo tàn của nhân thế Để truyền lại cho hậu duệ Champa Biết được lịch sử và văn hóa cội nguồn dân tộc! Ôi đức vua “Bhadravarman” Ngài đã dâng hết vùng địa linh nhân kiệt Với đền Tháp uy nghi rữc rỡ Với đất đai mầu mỡ, cư dân cần cù lương thiện Ngài cũng dâng hết cho vị Thần “Bhadresvara” Vị thần đầy quyền uy. Bảo vệ Vương Quyền Non sông gấm vóc và dân tộc Champa, Một đất nước hùng mạnh Với sở trường về Tượng binh và hải-chiến Với nền văn hóa nghệ thuật đầy tính nhân bản Một nền kiến trúc điêu khắc sáng chói. Một nền kinh tế nông nghiệp “Sung mãn” Mà sao giờ đây đất nước và dân tộc Chỉ còn lại điêu linh tan tác! Vì đâu gây dựng cho nên nổi này?  (chinh phụ ngâm) Vì các thời đại Vua chúa ngày xưa Trông cậy hoàn toàn vào Thần Thánh che chở?! Mà không vận dụng trí tuệ và lòng yêu nước dân tộc? Hoặc, do sự xoay vần của lịch sử? Hay do luật đào thải của thời gian? Do sự ghen tuông đố kỵ của tạo hóa? Hay do sự tham tàn chiếm đoạt Phát xuất từ sâu thẫm của lòng người? Để dập vùi tan nát nước non Chiêm?! Ngày nay du khách mọi nơi trên thế giới Đến thăm viếng Thánh-địa Mỹ Sơn, Không phải đi tìm ngọc ngà châu báo Không phải đến nơi đô hội điểm trang Không phải đến bãi biển Nha Trang, Đại Lãnh Để thảnh thơi tắm mát. Mà đến Thánh-địa Mỹ-Sơn Để chiêm ngưỡng những công trình kỳ vĩ Của chất xám dân tộc Champa, Từ thời văn minh cổ. Đeå dựng xây từ A,700 năm nay. Đến để lắng động tâm tư Nghe những lời thì thầm Của Thần Thánh ngày xưa, trách móc nguyền rủa Những kẻ tội đồ, phá hoại vùng đất Thánh Linh. Để nghe những tiếng nấc nghẹn ngào rất nhỏ Của các Vua Chúa Champa ngày xưa Không giữ được nước và dân tộc các Ngài! Đến để chia sẽ với nỗi lòng của dân tộc Chăm Đang ấp ủ trong lòng Tháp cổ Với miên viễn xót xa! Trong buổi chiều tà càng xuống thấp, Núi rừng Thánh-Địa càng đượm vẻ thâm u. Là hậu-duệ của dân tộc Chăm Lòng cảm thấy u buồn, quì gối chấp tay bái biệt Tiền nhân Tôi quay gót rời Thánh-Địa Từng bước chân âm thầm Với sự ngậm ngùi rơi lệ Thấm vào loøng đất mẹ Champa!./. (1) Sulaha: Dãy núi phía Đông của Thánh địa Mỹ Sơn.  Trích từ cuốn Vijaya#8 Source: www.ilimochampa.org
0 Rating 90 views 0 likes 0 Comments
Read more